metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Nữ Nhân Của Thái Tử (H) - Phần 23: Trả giá

  1. Metruyen
  2. Nữ Nhân Của Thái Tử (H)
  3. Phần 23: Trả giá
Prev
Next

Sáng hôm nay Sakura để ý thấy Đình luôn lướt qua và nhìn cô rất kì lạ, Sakura tự hỏi có phải mình đã làm gì sai, nhưng dù đã cố lục lọi tất cả kí ức vẫn chẳng biết mình sai chỗ nào

– Này!_ Sakura đuổi theo và đặt tay lên vai Đình
Đình quay lại, nhìn cô bằng con mắt vô hồn, xem cô như người dưng nước lã
– Có chuyện gì?
– Tôi đã làm gì sai sao?
Đình nhướn mày, cười nhẹ:
– Chị không sai, là tôi sai…
Sau lại phũ phàng giật áo bỏ đi, để lại Sakura một dấu hỏi chấm to đùng

CHÁT!!!!
Tiếng đánh vang lên chát chúa cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng, vội tìm đến nơi phát ra âm thanh đó..

– Mày còn là người không Touya? Sao mày dám nói đến truyện ấy? Sao, sao mày dám làm thế với em gái mày??!!
– Mẹ, dù có nói gì thì chuyện cần làm con và muội đều đã làm rồi, sao mẹ vẫn cứng đầu không chịu ủng hộ bọn con?
– Mày! Đồ hỗn xược! Hôm nay mẹ mày không đánh chết mày thì mày không tỉnh ra được!!!_ Bà Kinomoto thét nghẹn trong nước mắt

Sakura vội lao vào chặn tay mẹ
– Mẹ, mẹ! Đừng mà…đừng
– Bỏ tay tôi ra!!! _ Bà hất tay nàng ra, nàng mất thăng bằng ngã bịch ra chỗ cửa

Nhưng sao lại không đau? Sao lại ấm áp thế này?Nàng ngước nhìn lên…. LÀ JOY!!! Hắn nhẹ nhàng đỡ nàng dậy, phủi bụi trên áo váy nàng, trìu mến hỏi nàng có xây xát ở đâu không… Phong thái ân cần thế nhưng đôi mắt hắn lại hiu quạnh và hằn lên vài tia lửa đỏ, hắn ghé gần tai nàng thì thầm:
– Em cho hắn chạm vào em, vậy mà tôi thì sao? Chẳng lẽ tôi không tốt bằng hắn? Chẳng lẽ em lại kinh sợ tôi đến thế?

Giọng hắn u uất như vọng về từ một chốn nào đó xa xôi, nàng thấy nghèn nghẹn ở cổ họng, chẳng thể nói gì cho đến khi hắn cất tiếng:
– Touya Kinomoto, … XỬ TRẢM!

————————————————————————————————————-
Syaoran ngồi trâm tư thưởng trà, ánh nắng sớm rọi vào khung cửa gỗ làm cho mái tóc của anh vốn đẹp lại càng đẹp, như những tia nắng đang chảy trên mái tóc nâu mềm mượt của anh, khung cảnh sẽ đẹp như mơ nếu không có một thằng đàn ông lạ vào phá đám…

– Syaoran Lee!!!!

Đùa chứ? Ai cũng được, miễn không phải người này…

– Hello!!!
Im lặng là vàng, cứ coi luôn ta câm điếc bẩm sinh cũng được!

– Syaoran!_ Giờ hắn nhảy ra đứng trước mặt, thôi thì không thể giả mù được, Syaoran nở nụ cười méo xệch, nói một cách gượng ép:
– Chào, chào… Lâu rồi không gặp!

– Chào! Nghe nói ngươi cưới rồi hả?_ Thanh niên trẻ tuổi với nước da trắng hồng, khuôn mặt cực trẻ con với mái tóc úp tô đen nhánh, nhưng lại nổi bật với chiếc mũi cao hiếm có và làn môi mỏng quyến rũ tươi cười

– Ừ, ừ, vui, vui quá nên ta quên mời…. _ Syaoran ậm ừ_ Mà thằng chết bầm nào, à không, thánh nhân nào đã chỉ lối cho ngươi đến đây??????? Trước giờ ngươi đâu có bao giờ đến Tomoeda trừ khi được mời????

Syaoran thực sự muốn nghe cái tên ấy! Thề có thần linh Syaoran sẽ đi bóp cổ chết mẹ thằng khốn nạn ấy! Cho nó biết thế nào là lễ độ! Cho nó biết hoàng cung không phải là cái phòng trà, muốn cho ai vào đều được! Đặc biệt là thằng cha đang đứng trước mặt anh!!!!!!!

Người con trai chớp mắt, ngây thơ hỏi: ( oẹ, hình như hơi vương mùi đam ở đây mấy chế ạ!)

– Nó không nói cho ngươi biết à?
– Nó nào?_ Syaoran khoanh tay
– Tên.._ Chàng trai định mở miệng nói gì đó thì tiếng Eriol lanh lảnh chen ngang:
– Hế lồ, hàu á dù? Du a sờ tiu líp? Nâu, nâu!!! Ai àm só rì… Du a mai boi in my hớt!! Hen săm!! Sặp rai!!! Ajinomoto!!! Sốt cà chua!! Toi lét oăn kít du! Do du un san mi??? Hey, hề lố?

Thực sự…. không biết nói gì….

Trong khi hoàng đế nhà ta đứng thẫn thờ, há mồm, mí mắt giật giật, muốn đập đầu vô tường, muốn đào hố chui xuống đất thì anh bạn đứng cạnh ôm bụng cười sặc sụa, giơ ngón tay lẩm nhẩm dịch mấy câu nói với thứ ngôn ngữ kì dị của Eri xong lại cong lưng cười, cười như thể chưa từng được cười, cười như được mùa…

Khổ thân Eri nãy giờ đứng đơ như con gà tơ, không hiểu chuyện gì xảy ra, lại hỏi:
– Oát a du min? Ai háp ờ e roy? Hay, thờ hen thăm boi!

Hắn đã im im được vài giây giờ lại bắt đầu lên cơn, lại cười giòn giã, cười không thấy ánh mặt trời …Syaoran chỉ muốn quỵ tim, đứng không vững, vì chỗ thưởng trà này trước đó anh đã ra lệnh không ai được vào làm phiền nên có muốn cũng chẳng ai vào giúp lôi cái thằng tể tướng uống nhầm thuốc đi được, càng không nhờ cậy được đứa đang ôm người cười ngất lên ngất xuống kia…

Thực chán đời…………..

———————————————————————
Mặc cho bà Kinomoto và Sakura một mực cầu xin tha mạng, Touya vẫn khẩu khí giương mắt nhìn chằm chằm người đối diện, khiến cho Joy cảm thấy khá khó chịu.

Hắn cho người lôi Touya đi và khoá cửa nhốt hai mẹ con nhà Kinomoto trong phòng
“Sống ở nhà tao thì phải nghe lời tao, không thì chết!”

———————————————————————–

Để bù cho chap trước đã làm một số bạn muốn…tự tử😂 chap này au đã cố gắng viết hài một tí, viết có một tí công lý … mong các bạn thân iu đừng giận au, au buồn…,

Với cả bạn yêu ơi, tớ mới mở một family nho nhỏ tại wattpad , mong các bạn sẽ ghé qua gõ cửa, trân trọng cảm ơn ❤️

Prev
Next

Bình luận cho chương "Phần 23: Trả giá"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz