Nữ Nhân Của Thái Tử (H) - Phần 19: Có mùi nam nhân khác?
– Ca ca!!! _Giọng nói trong trẻo của cô gái vang lên
– Tiểu Đình_ Như quá quen thuộc với việc Đình trốn ra ngoài Joy chỉ nhẹ giọng
– Ca ca, hôm nay em gặp một người rất hảo soái a!_ Đình tươi cười
– Huh? Soái hơn ca ca sao?_ Joy chau mày
Lam Đình là bảo vật vô giá của hắn, trong cái hoàng cung tăm tối này, sống với những con người bẩn thỉu, giả tạo, chỉ có mình Đình như ánh trăng tinh khiết, dịu dàng, nhưng lại quá ngây thơ, dù đã 17 nhưng tính vẫn rất trẻ con, dễ tin người và có cái tật rung rinh trước cái đẹp.
Vậy nên hắn luôn bên cạnh bao bọc, che chở và bảo vệ lấy tiểu muội ngây ngô của hắn, sợ sẽ có một ngày Đình của hắn sẽ bỏ hắn đi với một nam nhân khác, hắn sẽ không chịu nổi
– Không có, không có! Ca ca biết ca là nhất mà!_ Tiểu Đình xua tay
– Tốt_ Joy túm lấy eo Đình kéo vào lòng, vuốt nhẹ lên gương mặt xinh xắn, đưa tay luồn qua nhưng lọn tóc mềm mại, nhẹ đưa lên mũi ngửi_ Có mùi nam nhân khác?
Đình giật nảy, nàng biết ca ca định làm gì tiếp theo mà, việc đó sẽ không tốt đẹp gì…
– Ca ca, muội muốn tắm
Joy giữ chặt tay nàng, kéo vào lòng, cưỡng hôn em gái bé nhỏ, lưỡi tách hàm răng, khoấy động trong khoang miệng nhỏ nhắn , lưỡi cuốn lưỡi, vị ngọt như mật của Đình khiến hắn điên đảo, tay lần lấy khuy áo cởi từng cúc, tay ép nàng dính chặt vào người, đôi gò bồng đảo mềm mại vô tình cạ qua ngực hắn, quăng chiếc áo ra, hắn điên cuồng xoa nắn bộ ngực nhỏ, ngậm lấy nhũ hoa liếm láp, cắn nhẹ, tay còn lại khẽ vuốt dọc xuống bụng, khẽ tách hai đùi vuốt ve nơi mẫn cảm
Lam Đình không có thái độ phản đối, thậm chí cô còn phát ra những tiếng rên rỉ đầy kích thích, việc này cũng là cơm bữa, ca ca của cô là người cướp đi nụ hôn đầu, là người chạm vào cô đầu tiên, nhưng chưa hề cướp đi lần đầu của cô, nhiều khi ca ca hành động xong Đình rất bức bối, hoa huyệt muốn có cảm giác lấp đầy, nhưng ca chỉ bảo không thể. Tại sao chứ? Sao bình thường cô đòi cái gì ca ca cũng chiều, nhưng sao cái này lại không thể?
Như thường lệ Joy chỉ dừng đến chỗ sờ soạng, Joy bỏ đi mặc cô em gái nhỏ đang trần trụi trên giường, cái đó của Joy còn đang “chào cờ” , một lúc sau nghe thấy tiếng phành phạch và tiếng kêu A Á của một người con gái khác, Lam Đình thắc mắc tại sao ca cho người khác mà không cho cô?
Nhưng lần này thay vì nằm khó chịu trên giường cùng với hoa huyệt ướt nhẹp, Đình chỉ cười đứng dậy, lấy bộ xiêm y mỏng choàng qua người, mở toang cách cửa để cho ánh trăng và gió tự nhiên vào, lấy giấy bút ra vẽ lại gương mặt của Tiểu Khải mơ hồ trong kí ức.
Nàng công chúa này đáng yêu, giỏi giang, cầm kì thi hoạ đều tinh thông, hơn nữa còn là một trong đại mĩ nhân của vương quốc Joy, rất nhiều hoàng tử các nước sang cầu hôn nhưng đâu dễ gì ca ca nàng cho, ca ca luôn bới móc khuyết điểm của họ, mà phu quân của nàng phải thật toàn diện về mọi mặt nhưng là con người, có ai là hoàn hảo đâu?
Duy chỉ có một chàng trai mới tiếp xúc với nàng lần đầu đã khiến nàng rung động, trong 4 vương quốc bậc nhất của miền đất Mĩ Trung, Tiểu Khải ở đâu? Joy, Tomoeda, Trùng Nam hay Hắc Xuyên? (Tên xếp theo sự hùng cường của từng nước)
Lam Đình giờ muốn đi tắm, đi qua căn phòng phát ra tiếng khóc, nàng tò mò liền gõ cửa, mãi mới thấy một cô gái với đôi mắt sưng húp đi ra
– Ngươi sao vậy? Anh ta đã làm quá sao?
– Gì cơ? _ Sakura khó hiểu, nhưng nhìn cảnh xuân trước mặt vội vã lôi cô gái lạ vào phòng đóng sập cửa lại
– Cô có bị thần kinh không? _ Sakura lớn tiếng, che mắt lại
– Hả? _ Xem ra người đối diện còn khá ngây ngô
– Ăn mặc như vậy mà vẫn tự do đi lại được à?_Sakura chỉ vào thân thể chỗ che chỗ hở của Đình
– Có vấn đề gì sao?
– Trời ạ!Không được!!!! _ Sakura vò đầu bứt tóc
– Vậy tui đi thay_ Đình tính chạy ra mở cửa
– Này! Đừng!!! _ Sakura kéo cô gái lạ lại, mất đà ngã cái phịch xuống giường, mở mắt ra là một tư thế không nghiêm nghị cho lắm, Sakura thì ở dưới, tay chạm vào ngực của người trên, còn cô gái lạ kia thì chống tay xuống giường, ở bên dưới thì cả hai đang …sát sàn sạt.
– Á Á đi… Đi ra!!_ Sakura ngượng chín mặt đẩy người con gái kia ra
Đình chỉ cười
– Cô là ai? _ Sakura hỏi
– Lam Đình, em gái Joy
Sakura có vẻ không được vui khi biết câu trả lời, chỉ choàng cho cô chiếc khăn voan rồi đẩy cô ra ngoài, Đình cũng hơi khó hiểu nhưng mặc kệ, tung tăng đi tắm
————————————————
Hoàng cung Tomoeda
Syaoran đang chìm trong mớ suy nghĩ… Khi biết Lam Đình là muội muội của Joy, một mặt muốn lợi dụng nàng để rước Nữ nhân của hắn về, một mặt lại thấy tội nghiệp, một mĩ nhân sắc nước hương trời , tinh khiết như trăng lại bị vẩn đục bởi kế hoạch xấu xa của mình, đau lòng lắm chứ, một mặt cũng hơi xiêu xiêu, muốn rước nàng về sủng nhưng tất nhiên hoàng hậu vẫn là trên hết, một mặt rất nhớ Sakura nên chẳng thể suy nghĩ thấu đáo….
– Hay hoàng thượng lợi dụng công chúa trộm Hoàng hậu về xong phong công chúa làm phi tần luôn? Thế là thuận cả đôi bên _ Thái giám gợi ý
Syaoran hầm hầm, liếc mắt
– Vậy tính sao với Joy đây? Hắn nhất định không cho
Thái giám giật thót, bối rối bào chữa, nhưng dù là cách nào cũng rất khó để đưa Sakura về, Joy đã cảnh giác hơn từ lần trước, vậy phải làm sao đây? Sakura của hắn không thể ở đó mãi được!
————————————————-
Lam Đình đã tắm xong, đôi mắt nâu đen còn nhuốm một tầng hơi nước, lại lần nữa đi qua căn phòng có bà chị khó tính, cô mỉm cười gõ cửa
– Này cô gì ơi
– …..
– Tôi chán lắm mà không có ai nói chuyện, mở cửa đi mà….
– …..
– Huhu, không mở tôi ngồi chờ ngoài này đấy
– …..
– Lạnh quá, tôi chẳng có gì mặc..
CẠCH
Sakura lạnh nhạt nhìn Đình, cô nàng tươi cười đứng lên, thấy rõ người đối diện ăn mặc khá kín đáo, Sakura chỉ cụp mắt, toan đóng lại cửa thì Đình vươn tay ra chặn
Ục Ục ục…
Lam Đình chớp chớp đôi mắt to tròn, còn Sakura ngượng chín mặt, cũng phải thôi, từ trưa đến giờ cô chưa ăn gì mà, bụng réo cũng đúng.
– Chờ tôi ở đây nhé! Một tí thôi!_ Đình chỉ kịp nói vậy trước khi chạy đi
Sakura nhún vai, vẫn tỉnh bơ bỏ qua lời nói của người kia, đóng sập cửa