Nữ Chủ, Nhân Thiết Của Cô Băng Rồi! - Miêu Mao Nho - Chương 6: Đi nam chủ lộ tuyến, làm hắn không đường đi (6)
- Metruyen
- Nữ Chủ, Nhân Thiết Của Cô Băng Rồi! - Miêu Mao Nho
- Chương 6: Đi nam chủ lộ tuyến, làm hắn không đường đi (6)
Trợ lý đứng bên cạnh vội vàng đỡ lão nhân rồi giúp lão nhân thuận khí, “Lão gia tử, ngài bình tĩnh! Bình tĩnh!”
Lão gia tử không dễ dàng gì hoãn được khẩu khí, hắn vươn ngón tay chỉ vào mũi Ninh Mông không khách khí mắng, “Cô cái nữ nhân này đã qua bao nhiêu năm rồi mà vẫn chanh chua như vậy!”
Nhớ năm đó, Lão gia tử tìm được Ninh Mông, cũng là giống hôm nay giống nhau, móc tiền ra tới làm Ninh Mông tự giác chút mà rời đi Lãnh Vân Đình, lúc ấy Ninh Mông vẫn còn chưa xuyên qua, nữ chủ “Ninh Mông” chẳng qua là một công cụ nhân vật không linh hồn cùng tự mình ý thức mà thuận theo cốt truyện mà thôi.
Dựa theo cốt truyện viết, nàng cự tuyệt số tiền kia, nhưng lại vẫn là minh bạch giữa mình và Lãnh Vân Đình chênh lệch rất lớn, vì vậy cuối cùng vẫn là rời khỏi Hoa Hạ, lại dựa cốt truyện phát triển thành như vậy, vận khí bạo lều cộng với tự mình nỗ lực, làm “Ninh Mông” không ngừng trau dồi bản thân, cuối cùng biến thành thiên nga đen, biến thành bạch phú mỹ rồi về nước.
Lãnh lão gia tử tự giác luôn đối phó với những cái bản lĩnh chim sẻ luôn muốn bay lên làm phượng hoàng, hắn không phải là không biết Lãnh Vân Đình dưỡng cái nữ nhân, nhưng nam nhân sao, có tiền lại có quyền, có sở thích dưỡng nữ nhân không phải thật bình thường sao?
Vì vậy Lãnh lão gia tử đối với chuyện mà Lãnh Vân Đình làm mấy năm nay đều mở một con mắt nhắm một con mắt, tuy nhiên, Lãnh Vân Đình lại vì nữ nhân Tô Thiên Thiên mà phải tiến cục cảnh sát, gần đây cảnh sát trừ gian diệt ác, quản được thực nghiêm, chuyện tiến cục cảnh sát này không phải là chuyện nhỏ, Lão gia tử ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, nên mới nghĩ cần khiến Tô Thiên Thiên từ bên người Lãnh Vân Đình đuổi đi.
Nhưng cũng có lẽ do duyên cớ hôm nay ra ngoài không xem hoàng lịch, cố tình làm lão gia tử đụng phải đã thoát thai hoán cốt Ninh Mông.
Ninh Mông lạnh lẽo mà a một tiếng, lạnh băng cao ngạo đôi mắt phảng phất không có tiêu cự, thâm ảnh đáy mắt tràn ngập bình tĩnh, “Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh thiếu niên nghèo.”
Tóc dài đen nhánh của nàng tán ở sau người, ở ánh trăng sáng tỏ, tấm lưng kia giống như thần nữ, Tô Thiên Thiên không khỏi giơ tay bưng kín ngực.
Ninh Mông một thân váy dài trắng đơn giản hào phóng, khuôn mặt tinh xảo không có bất luận cái gì biểu tình, túc lãnh kiêu căng nam tính hơi thở lại là phủ qua ở đây sở hữu nam nhân…… Từ từ, nam tính hơi thở?
Lão gia tử tay chỉ Ninh Mông run run, “Cô…cô sao có thể…”
Trợ lý vội vỗ lưng, “Lão gia tử bình tĩnh a!”
“Cô làm sao có thể so với ta càng có bá tổng khí thế ! ! ! ?”
Hả ???
Trợ lý nhìn lão gia tử để lộ ra nghi vấn ánh mắt.
Đúng vậy, lão gia tử chính là để ý này đó hư!
Nhớ trước đây, lão gia tử cũng là mua một tiểu đảo tặng muội tử, dùng tư nhân phi cơ vận chuyển tuyết trên núi Himalays, liền vì phao cái mì gói đi liêu muội, càng là đã làm tạc bom nguyên tử đương pháo hoa cấp muội tử xem điện phủ cấp bá tổng, hắn vẫn luôn tin tưởng vững chắc chính mình bảo đao chưa lão, cho nên hắn như thế nào có thể bị một tiểu nha đầu khí thế cấp áp qua đi!
Ninh Mông cao điệu đem tóc dài trước ngực ném ở sau đầu, nàng kiệt ngạo khó thuần nhìn mắt lão gia tử, “Đợi ngài lớn lên đẹp được như tôi thì lại đến hỏi.”
Lão gia tử mặt nghẹn đỏ bừng, người bên cạnh hắn đều là cùng hắn nói hắn vẫn như năm đó anh tuấn mê người, này trực tiếp tạo thành hắn đối với chính mình còn có cái sai lầm nhận tri, lão gia tử cuối cùng nghẹn ra một cấu, “Được lắm, tiểu nha đầu, cô thành công làm ta chú ý.”
Giọng nói rơi xuống, lão gia tử chuyển thân liền lên xe, đại khái là khí bất quá, không qua bao lâu, cửa sổ xe hạ xuống, lão gia tử hung ác nói:”Cô cho ta chờ!”
Lời tàn nhẫn này giống như đang nói” Tan học đừng trốn, tao kêu ba tao tới đánh mày.”
Ninh Mông lãnh đạm “A” một tiếng.
Cửa sổ xe đóng lại, xe tuyệt trần mà đi, nhìn dáng vẻ tài xế lái có chút nhanh.