metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Nữ Chủ, Nhân Thiết Của Cô Băng Rồi! - Miêu Mao Nho - Chương 3: Đi nam chủ lộ tuyến, làm hắn không đường đi (3)

  1. Metruyen
  2. Nữ Chủ, Nhân Thiết Của Cô Băng Rồi! - Miêu Mao Nho
  3. Chương 3: Đi nam chủ lộ tuyến, làm hắn không đường đi (3)
Prev
Next

Nhìn thấy nàng lại muốn vung rìu lên tới, giám đốc mất khống chế kêu to:”Ngài đừng loạn tạp nữa!!! Là phòng 222! Lãnh tổng ở phòng 222!”

Ninh Mông tạm thời buông xuống tay, thối lui tới trước phòng 222, nàng lại vung rìu lên tới một lần nữa, bên cạnh nổi lên một trận gió, mà trước mặt nàng cũng xuất hiện một trương thẻ phòng…

Thịt trên mặt giám đốc rung động, hắn bày một bộ cung kính tư thái, hai tay phủng thẻ phòng, sống không còn gì luyến tiếc mà nói: ” Ninh tiểu thư, thỉnh dùng.”

Ninh Mông cầm lấy thẻ phòng.

Giám đốc lung tung xoa xoa quần áo trên người, sau đó một đầu đánh vào tường bên cạnh, làm cho bản thân trước tiên hôn mê, hắn còn nhập diễn mà nhắc mãi:” Ta là bị buộc…Cái gì ta cũng không biết…”

Ninh Mông  yên lặng mà cấp giám đốc kỹ thuật diễn điểm cái tán.

” Lãnh Vân Đình, ngươi muốn làm gì?” Trong phòng, Tô Thiên Thiên bị buộc từng bước lui về phía sau, người nam nhân đứng trước nàng chính là giống như một đầu sư tử, mang theo hùng hổ dọa người khí thế, nàng lúc này mới ý thức được, không quản nàng có bao nhiêu không thích người nam nhân này, người nam nhân này trước sau gì cũng là nam chủ của thế giới này, thế lực của hắn còn không phải nàng có thể địch nổi.

Lãnh Vân đình có một trương điêu khắc mặt, ngũ quan như được điêu khắc qua mà lập thể rõ ràng,  lạnh băng cao ngạo đôi mắt phảng phất không có tiêu cự, thâm ảm đáy mắt tràn ngập áp lực lửa giận, đen nhánh tóc mái tán ở bên tai, hắn tuấn mỹ không thể không khiến người âm thầm kinh ngạc cảm thán, nhưng hắn bên người quay chung quanh một cổ lạnh lẽo hơi thở.

” Tô Thiên Thiên, ngươi chẳng qua chỉ là một kẻ thế thân mà thôi, là cái gì cho ngươi ảo giác, làm cô cảm thấy bản thân có tư cách cùng ta gọi nhịp?” Lãnh Vân Đình một tay tùng tùng cà vạt, trong mắt thỉnh thoảng tản ra lệnh người không thể nắm lấy màu đen lưu ảnh, thần bí khó lường, xem ra cần ta nhắc nhở ngươi, cô ký kết bản khế ước kia, cô cần thực hiện nghĩa vụ là cái gì.”

” Lãnh Vân Đình!” Tô Thiên Thiên nghiến răng nghiến lợi, ” Anh quên rồi nữ nhân mà anh thích là ai rồi sao? Nếu như anh ra tay với tôi, bị cô ấy biết được anh lại phải làm sao bây giờ?”

Lãnh Vân Đình bước chân dừng lại một chút, nhưng mà thực mau, hắn liền châm chọc tính gợi lên khóe miệng,” Cô cho rằng, giống ngươi loại này nữ nhân, có thể có tư cách xuất hiện trước mặt cô ấy sao?”

Tô Thiên Thiên lại lui một bước, liền ngã ngồi trên giường, nàng nhìn từng bước ép sát Lãnh Vân Đình, trong lòng đối với sự lỗ mãng của bản thân tràn ngập hối hận, đây là một cái thời xưa bá tổng văn thế giới, nàng không nên trực tiếp cùng Lãnh Vân Đình phân rõ quan hệ, bởi vì bá tổng là không chịu được nữ nhân của mình khiêu khích.

Ngay khi nàng đang tuyệt vọng, nàng nhìn tới cửa bị đẩy ra, ánh đèn từ ngoài cửa lan tràn tiến vào, xua tan trong phòng tối tăm.

Phản quang mà đứng một người, thong thả nói:” Ngươi dám động nàng thử xem.”

Lãnh Vân Đình chinh lăng, ngay sau đó xoay người, nhìn thấy thân ảnh mà mình rất đỗi quen thuộc, hắn ngoài ý muốn nói:” Mông Mông, anh…”

Tiếng rìu phi qua dán bên tai Lãnh Vân Đình sau đó khảm vào bức tường sau lưng Lãnh Vân Đình, cũng đánh gãy Lãnh Vân Đình đang nói.

Lãnh Vân Đình cảm thấy đầu mình có chút lạnh vèo vèo.

Ninh Mông từng bước từng bước tiến tới, nàng xụ mặt, một tay đem chiếc rìu đang cắm trên tường rút ra rồi khiêng tới trên vai, lại bước tới trước người Tô Thiên Thiên, thanh âm băng lãnh nói,” Nữ nhân này, không phải ngươi có thể động.”

Tô Thiên Thiên trong lòng nhảy dựng.

Lãnh Vân Đình rơi vào vi diệu trầm mặc trong chốc lát, sau đó nhịn không được lên tiếng:” Em hiểu nhầm rồi, anh đối với cô ta không có cảm tình,…”

Lời của hắn chưa nói hết, dưới lầu truyền tới tiếng còi của cảnh sát.

Thực mau, bên kia giám đốc liền chạy tới đỡ cửa kinh tủng mà nói:” Tổng tài, cảnh sát tới rồi!”

Qua không bao lâu, mấy người mặc cảnh phục liền đi tới, sau khi quét mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh, một vị cảnh sát nhìn khá là tuổi trẻ lên tiếng hỏi:” Nhận được báo án, tại đây có người tên Lãnh Vân Đình có ý đồ xâm phạm người khác, mời Lãnh Vân Đình tiên sinh cùng chúng tôi đi một chuyến.”

Lãnh Vân Đình hắc mặt.

“Này này này nhất định là hiểu lầm!” Giám đốc hoang mang giải thích, “Lãnh tổng của chúng tôi là người nào,  các vị khẳng định đều nghe qua rồi.”

“Tôi chính là người báo án!” Ninh Mông ném rìu giơ lên tay, ” Tôi có thể chứng minh hắn chính là muốn thương tổn người khác.”

Lấy lại tinh thần Tô Thiên Thiên mắt lộ ra kinh ngạc.

Lãnh Vân Đình nguyên bản còn lạnh sắc mặt bỗng nhiên liền hòa hoãn xuống, hắn nhìn Ninh Mông, sủng nịch mà bất đắc dĩ cười cười, “Ninh Mông, anh biết là em ghen tị, để ý anh cùng nữ nhân khác ở bên nhau.”

Liền giống như đang nói “Được rồi, em muốn chơi trò chơi, anh liền bồi em chơi.”

Lãnh Vân Đình lại lạnh sắc mặt nhìn tới mấy tên cảnh sát, ” Bạn gái của tôi chỉ muốn cùng đùa giỡn mà thôi, các vị có thể đi rồi.”

“Cái gì mà đùa giỡn? Có người báo án chúng tôi liền tới tra rõ ràng.”

Lão cảnh sát nói xong, tay trái cùng tay phải của Lãnh Vân Đình bị một vị cảnh sát trẻ tuổi chế trụ. Lãnh Vân Đình sắc mặt cứng đờ :” Các ngươi không biết ta là ai sao?”

Lão cảnh sát chính khí lẫm nhiên hừ hừ:” Ai quản ngươi là ai! Quét hắc trừ ác ngươi không biết sao?”

Lãnh Vân Đình thái dương gân xanh bạo khởi.

Ninh Mông quay đầu nhìn Tô Thiên Thiên, nàng nghiêm trang nói,”Đối phó loại nam nhân chuyên cưỡng bách nữ nhân thế này liền phải báo nguy xử lý, trồng hoa gia chính sách hảo, quét hắc trừ ác liền chuyên trừ loại này khinh nam bá nữ xã hội xã hội u ác tính, ngươi nếu như bị khi dễ một lần, không nghĩ đi báo nguy, vậy còn sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba…… Nữ nhân đối mặt loại tình huống này không thể thỏa hiệp, đối phó kẻ phạm tội liền phải đưa bọn họ tiến cục cảnh sát, như vậy mới có thể xây dựng hài hòa xã hội, ngươi đã biết sao?”

Tô Thiên Thiên trầm mặc.

Lão cảnh sát cười lớn vài tiếng,” Tiểu cô nương giác ngộ rất cao a.”

“Ha Ha.” Ninh Mông ngượng ngùng sờ sờ cái ót. “Cũng không có gì, ta chính là mỗi ngày nhiều nhìn xem học tập cường quốc mà thôi.”

Tô Thiên Thiên nhíu mày nhìn bị bắt đi Lãnh Vân Đình, lại nhìn về phía vẻ mặt hàm hậu thành thật bộ dáng Ninh Mông.

Cái này nữ chủ giống như cùng nàng biết đến nữ chủ…… Phong cách không quá giống nhau a.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 3: Đi nam chủ lộ tuyến, làm hắn không đường đi (3)"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz