metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Nữ Chủ, Nhân Thiết Của Cô Băng Rồi! - Miêu Mao Nho - Chương 21: Đi nam chủ lộ tuyến, làm hắn không đường đi(21)

  1. Metruyen
  2. Nữ Chủ, Nhân Thiết Của Cô Băng Rồi! - Miêu Mao Nho
  3. Chương 21: Đi nam chủ lộ tuyến, làm hắn không đường đi(21)
Prev
Next

Ninh Mông còn không có kịp tìm tòi nghiên cứu xem thiếu niên này đến tột cùng là cố ý hay vô tình, cửa phòng phẫu thuật mở ra, nàng liền vội đứng lên đi qua tới,” Bác sĩ, tình huống thế nào rồi?”

“May mà cứu trị kịp thời, mạng là bảo vệ được nhưng mà vẫn là yêu cầu ở lại bệnh viện quan sát một đoạn thời gian.”

Nghe vậy,  Ninh Mông nhẹ nhàng thở ra, lúc trước nàng thấy bộ dáng con mèo nhỏ kia hơi thở thoi thóp, còn sợ như vậy nó sẽ chịu không nổi, lúc nàng thanh toán xong tiền thuốc men, Thẩm Dạng đứng bên cạnh lên tiếng nói:” Em sau này sẽ đem tiền trả lại cho chị.”

“Không cần đâu, chỉ là chút tiền thôi mà.” Ninh Mông nhìn phía trước chuyên tâm lái xe, thuận miệng trả lời một câu.

Thẩm Dạng không có lên tiếng, nhìn dáng vẻ hắn sẽ không vì một câu của nàng mà thay đổi chủ ý.

Lúc đợi đèn xanh đèn đỏ, Ninh Mông vô tình nhìn thấy một đôi nam nữ trẻ tuổi từ lối đi bộ nơi đó đi qua đi, “Người kia hình như là em trai của em.”

Hoa mỹ nam đang cười giống như ánh mặt trời kia không phải Thẩm Dục thì là ai? Thẩm Dục giờ phút này còn nắm tay với một thiếu nữ, bọn họ vừa nói vừa cười, thoạt nhìn rất thân mật, lại bởi vì giá trị nhan sắc của đôi nam nữ này không thấp, đi cùng một chỗ rất là đẹp mắt, vì vậy mới sẽ khiến người ta vừa nhìn liền chú ý tới bọn họ.

Ánh mắt bình tĩnh của Thẩm Dạng dính trên bóng dáng của hai người đi qua đường kia, đáy mắt ánh mắt hắn không có biến hóa, phảng phất vừa mới đi qua đi chỉ là một người bình thường xa lạ mà thôi. 

Ninh Mông có điều cảm khái,” Thanh xuân a, quả nhiên làm người hoài niệm.”

Hắn khó hiểu mà hỏi:” Tại sao lại muốn hoài niệm?”

“Bởi vì có thể yêu sớm.”

Hắn chớp mắt một chút.

Ninh Mông đột nhiên có một loại ảo giác rằng bản thân mình phạm tội, nàng lại bổ cứu nói tiếp:” Đương nhiên, giống các em như vậy trẻ tuổi vẫn là nên đem học tập đặt lên hàng đầu, đợi tương lai thi đại học, tìm một công việc tốt, bạn gái đương nhiên sẽ có.”

Ánh mắt Thẩm Dạng lại một lần nữa ngắm ra bên ngoài cửa xe, bóng dáng Thẩm Dục đã sớm biến mất trong bóng đêm, hắn đột nhiên nỉ non ra tiếng:” Mẹ sẽ tức giận.”

“Chị nghĩ mỗi bố mẹ nhìn thấy con cái mình còn đang học mà yêu sớm, liền sẽ tức giận.” Ninh Mông lại không cảm thấy có cái gì không đúng, ngay lúc đèn xanh xuất hiện, nàng tùng phanh lại, dẫm chân ga.

Trong đáy mắt bình tĩnh của Thẩm Dạng là một mảnh tối tăm, hắn thu hồi tầm mắt, khóe môi nhợt nhạt nhếch lên một độ cung.

Đến rồi gara, Ninh Mông từ trên xe xuống dưới, bãi đậu xe vì ánh sáng không đủ nên có vài phần tối tăm, nàng nhìn thiếu niên đang đứng ở một bên không động,” Em vẫn không trở về sao?”

“Không có chìa khóa, về không được.” Thanh âm mát lạnh của hắn ở u ám thoải mái hào phóng vang lên, làm người cảm thấy áp lực.

Ninh Mông dù có thể không lưu tình chút nào cùng Lãnh Vân Đình phân rõ quan hệ, nhưng mà khi đối mặt với thiếu niên này, kiên trì của nàng sẽ nhịn không được mà dao động lên, cuối cùng, nàng vẫn là bất đắc dĩ nói:” Chỉ có tối nay mà thôi.”

Đôi mắt của hắn hơi sáng lên, ngay lúc hắn cầm một bàn tay của nàng nâng lên, muốn ở trên mu bàn tay nàng hôn xuống một nụ hôn, thì Ninh Mông kịp thời rút tay ra.

“Không cần làm loại chuyện không cần thiết này.” Nàng nói thẳng không cố kỵ,” chị không biết em từ đâu học được mấy cái này, nhưng chị không cần em làm như vậy để lấy lòng.”

Thẩm Dạng rũ xuống đôi mắt,” Ngoại trừ cái này, em không biết bản thân mình còn có chỗ nào tồn tại giá trị.”

“Vậy em liền hảo hảo sống sót, lại suy xét tìm kiếm giá trị của chính mình đi.”

Ninh Mông chẳng qua là thuận miệng nói một câu, hắn lại ngơ ngẩn nhìn nàng, biểu cảm có chút mê mang, lần đầu tiên có người dạy dỗ hắn phải hảo hảo sống sót, hắn còn không thể lí giải hoàn toàn ý tứ trong đó, rất nhiều năm qua, hắn dựa vào bản năng mà sống sót, nhưng từ trước tới giờ không có nếm thử tư vị “hảo hảo”.

Nhưng lời nàng nói, là sẽ không sai, hắn yêu cầu không gian sinh tồn lớn hơn, mới có thể “hảo hảo sống sót.”

Mấy ngày qua đi, nữ nhân kia được thăng chức, tâm tình của nàng không tồi, cho nên đã lâu, Thẩm Dạng sau khi tan học lại không có ở trong tiểu khu du đãng, mà là bước vào gia môn.

Trong nhiều năm, hắn vẫn luôn cho rằng nữ nhân trang điểm tinh xảo, khuôn mặt trẻ trung kia làm người xinh đẹp nhất, chẳng qua hiện giờ chỉ là đã từng mà thôi.

Nàng cầm một  lon bia ngồi lười nhác trên ghế sô pha, đầy mặt đều là nhẹ nhàng thích ý, chỉ là liền tính là nàng cao hứng thoải mái, ánh mắt nàng cũng chưa bao giờ có dừng ở cái kia thiếu niên trên người.

Thẳng đến tự giác đi vào trong phòng bếp rửa chén Thẩm Dạng nhẹ nhàng phát ra tới một đạo thanh âm,” Thầy giáo muốn gặp mẹ.”

“Mày lại ăn cắp đồ của người khác?” Có lệ ngữ điệu, tràn ngập không kiên nhẫn.

“Là chuyện Thẩm Dục cùng với một nữ sinh cùng lớp…”

Trong phòng khách, sắc mặt nữ nhân ngồi trên sô pha hơi biến,”Mày nói cái gì?”

Thẩm Dạng từ phòng bếp bước ra tới, hắn cúi đầu nói:” Con nhìn thấy bọn họ đi cùng nhau….dáng vẻ như là quan hệ thực tốt.”

Hắn nói cũng không có nói là tuyệt đối, nhưng là cũng đủ làm người hiểu rõ.

Nữ nhân kia tâm tình tốt liền biến mất hầu như không còn, cả người nàng đều bỗng nhiên trở nên táo bạo lên, lúc sau lại mắng một câu thô tục, lon bia trong tay nàng  bị ném thẳng tới phía thiếu niên đang đứng, này chỉ là một cái thói quen động tác cho hả giận, ngay sau đó nàng lại giơ tay đỡ trán, lấy ra di động nhấn gọi điện thoại.

Thẩm Dạng như cũ đứng tại chỗ bất động, cho dù cái trán của hắn sưng đỏ một khối to, nhưng ánh mắt của hắn trước sau vẫn bình tĩnh.

Trong cái nhà này, hắn liền giống như là một công cụ cho tất cả mọi người dùng để phát tiết áp lực, sẽ không có người sẽ tốn công mà chú ý tới hắn, cũng không có người phát hiện, cái kia thiếu niên vốn che giấu với u ám, nếu nói phía trước hắn chỉ là loài bò sát chỉ biết cuộn tròn ở trong góc chỉ có bản năng cầu sinh, như vậy hiện tại hơi thở hắn phóng xuất ra tới, đã thành một con dã thú..

Hắn càng ngày càng tham ăn.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 21: Đi nam chủ lộ tuyến, làm hắn không đường đi(21)"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz