Nỗi Nhớ Trong Mưa - Cá Vàng Nghe Sấm - Chương 35: Anh ấy nói vẫn độc thân
Ngày 7 tháng 6, ngày thi Đại học.
Trường Trung học Phổ thông số Bốn thành phố Dương Giang được chọn làm địa điểm thi, vì vậy học sinh lớp 10 và lớp 11 được nghỉ thêm hai ngày, điều này thật sự là một bất ngờ đáng hoan nghênh đối với các học sinh lớp 10 và lớp 11.
Phòng ngủ của Đào Tư Khả được kéo một lớp rèm chắn nắng màu đen, không một chút ánh sáng nào có thể lọt vào, trong tầm nhìn là một vùng tối tăm, chiếc điều hòa trên tường hoạt động êm ái, liên tục thổi ra khí lạnh.
Đào Tư Khả và Thẩm Tiểu Địch thoải mái tựa vào đầu giường, mỗi người cầm một bát kem đang ăn, mắt nhìn vào màn chiếu trắng trên tường, đang phát bộ phim Bão Táp của Nghê Trân, đây là bộ phim mà Thẩm Tiểu Địch quyết liệt yêu cầu xem.
Đào Tư Khả cắn muỗng, vẫn cố gắng thuyết phục Thẩm Tiểu Địch đổi bộ phim khác: “Mình đã xem bộ phim này rồi, Tiểu Địch thân yêu à, đổi bộ khác nhé?”
“Cậu xem ở đâu, rạp chiếu phim?” Thẩm Tiểu Địch nhét một chiếc gối ôm ra sau lưng, như vậy sẽ thoải mái hơn khi tựa vào.
“Ừm.” Đào Tư Khả gật đầu, múc một muỗng kem vani.
“Cậu đi xem một mình?” Thẩm Tiểu Địch có chút tò mò.
Đào Tư Khả bình thản nói: “Không phải, mình đi xem cùng anh Chương.”
Thẩm Tiểu Địch vừa định đưa muỗng kem lên miệng, lại bỏ vào bát giấy, cô ấy mở to mắt, bất ngờ nói: “Cậu và anh Chương? Tình huống này là sao, Đào Đào, chắc không phải anh Chương có ý gì với cậu đấy chứ?”
“Không phải.” Đào Tư Khả đặt bát kem xuống đất, lấy một tờ giấy ăn lau tay, nói, “Cậu nghĩ nhiều rồi, Giáng sinh lần trước, chẳng phải chúng ta đã đi xem buổi công chiếu của Bão Táp sao? Mình đã cược với anh ấy rằng doanh thu của bộ phim sẽ vượt qua hai trăm triệu. Sau đó mình gặp anh ấy ở nhà ông nội, đúng ngày đầu tiên Bão Táp công chiếu, mình nghĩ mình nên đặt một chút tiền vào vụ cá cược của mình, thế là đã đi xem cùng anh ấy.”
“Được rồi.” Giọng điệu Thẩm Tiểu Địch có vẻ hơi thất vọng, “Mình cứ tưởng anh ấy có hứng thú với cậu.”
“Làm sao có thể.” Đào Tư Khả nói xong, lại nhìn mặt Thẩm Tiểu Địch với vẻ ngờ vực, “Tiểu Địch, sao mình thấy cậu có vẻ hụt hẫng thế nhỉ?”
“Không phải, mình chỉ cảm thấy nếu có thể hẹn hò với người như anh Chương thì chắc cũng không tệ.” Thẩm Tiểu Địch nói thật lòng.
“Ồ, vậy mình có thể giới thiệu cậu với anh ấy.” Đào Tư Khả nói.
“Thôi đi, ở trước mặt anh ấy chắc mình không nói được câu nào đâu, mình nhút nhát lắm.” Thẩm Tiểu Địch ôm bát giấy, lại múc một muỗng kem.
Đào Tư Khả quay mặt sang nhìn Thẩm Tiểu Địch: “Tiểu Địch, vậy bây giờ chúng ta có thể đổi bộ phim khác không?”
“Không được.” Thẩm Tiểu Địch kiên quyết từ chối đề nghị của Đào Tư Khả, “Mình muốn thưởng thức thêm vẻ đẹp của Nghê Trân.”
Đào Tư Khả đứng dậy khỏi sàn nhà, nói: “Vậy mình đi vệ sinh một chút.”
Đào Tư Khả đi vệ sinh xong quay lại, Thẩm Tiểu Địch đang ôm điện thoại, đột nhiên kêu lên một tiếng làm Đào Tư Khả giật nảy mình. Đào Tư Khả sợ hãi vỗ vỗ ngực, ngồi xuống bên cạnh Thẩm Tiểu Địch, nói: “Cậu làm mình hết hồn, có chuyện gì vậy?”