Nợ Em Một Cảm Giác An Toàn//Vegaspete - Chương 16: Sau cơn trưa trời lại sáng!
Đêm qua là một đêm dài đối với tất cả mọi người. Nhất là Vegas và Macau, hai anh em bọn họ vô cùng chật vật, một miếng cơm cũng không đụng vào, chỉ chăm chăm trực trước cửa phòng mổ.
Sau khi bác sĩ đảm nhận ca mổ của Pete tháo khẩu trang đi ra thì Vegas liền tóm lấy ông gương mặt đằng đằng sát khí nhưng cánh tay thì run đến mức không để yên một chỗ.
“Pete của tôi…em ấy…”
Bác sĩ đặt tay lên vai Vegas trấn an.
“Đã qua cơn nguy kịch, tịnh dưỡng vài tuần là được rồi”.
Câu nói của bác sĩ như một sự giải cứu tâm trí đang nặng trĩu của Vegas.
Anh ngồi khụp xuống đất thở dốc như trút toàn bộ sự căng thẳng bủa vây suốt những ngày qua.
Đợi bác sĩ đi hết anh đứng ngoài cửa nhìn qua tấm kính, ánh mắt đặt lên người Pete, bất chợt rơi nước mắt.
“Là anh nợ em mới đúng Pete, hứa sẽ bảo vệ em thật tốt nhưng lại nợ em một cảm giác an toàn”.
Về phía bác sĩ Top, anh cũng đã qua cơn nguy hiểm sau khi làm phẫu thuật, nhưng Macau vì bị quá sức nên đã ngất xĩu được đưa vào phòng khác truyền nước.
Sáng hôm sau, Pete nheo đôi mắt chưa kịp thích ứng với ánh sáng sau bao ngày bị nhốt trong bóng tối.
Em nhăn mặt, cái mùi này, là bệnh sao? Chết tiệt, em ghét bệnh viện.
Cả cơ thể đau nhứt muốn nhúc nhích thì phát hiện bàn tay mình bị một cánh tay ai đó nắm chặt.
Vegas thế mà lại gục bên cạnh giường Pete nắm tay em cả đêm qua tới sáng.
Pete mĩm cười nhìn gương mặt năm đó em đem lòng theo đuổi, rồi nói nhỏ.
“Sướng ghê, mới mở mắt ra đã thấy trai đẹp”.
Ngón tay vừa đặt lên mái tóc rũ xuống của anh thì Vegas bị giật mình bừng tĩnh thep bản năng nắm chặt Pete hét lớn.
“Pete…đừng bỏ mặc anh”.
Câu nói của Vegas như đánh thẳng vào trái tim em. Nghĩ về đêm năm đó, sau khi quay bước đi, Vegas cũng đã nói câu này trong lúc mặc bộ đồ tang viếng mẹ.
Pete nhìn gương mặt hốc hác của anh thì vô cùng đau lòng. Em ỷ được Vegas cưng chiều nên sinh hư, đưa tay bóp lấy mặt anh mỉa mai.
“Ôi cái mặt tiền sáng giá của anh gầy xuống trông xấu quá đi”.
Vegas nắm lấy bàn tay làm loạn rồi kéo Pete sát người, đặt đầu em tựa xuống vai mình. Vegas nghiêng mặt qua cúi đầu hôn lên vành mắt đỏ bừng của Pete, sau đó dời xuống hôn đôi môi khô khan của em.
Hơi thở nóng rực của anh lúc nhẹ lúc nặng liên tục phả lên gương mặt của anh, Pete để mặc tùy ý cho anh làm càng.
Vegas đưa ngón trỏ gõ nhẹ vào mũi Pete nhỏ giọng năn nỉ.
“Vậy thì Pete phải mau khỏe, để còn về thứ gia chăm anh nữa”.
Nhắc về nhà mới nhớ em lộ ra vẻ mặt lo lắng, bật ra mà kéo tay áo của anh hỏi.