Nhớ Mãi Không Quên (Edit~H) - 🍋Chương 26: Ở Chung🍋
Một đêm này Trình Niệm Niệm ngủ ngon, sáng sớm đập vào mắt cô chính là dung nhan Lục Diễm ngủ say, tối hôm qua mơ mơ màng màng mà ngủ, hạ thân không còn dính nhớp, biết hắn đã giúp mình rửa sạch, Trình Niệm Niệm trộm hôn lên môi hắn, hành động của cô giống mèo nhỏ vụng trộm, tay chân nhẹ nhàng xuống giường.
Lục Diễm ý thức mông lung theo bản năng duỗi tay đến hướng bên cạnh, ổ chăn lạnh làm thần trí hắn hồi tỉnh, hắn đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ, nhìn đến người trong lòng mặc áo thun to rộng đứng dưới bếp, hắn đi ra phía trước vòng lấy đưa lưng về phía eo thon, cằm gác ở sườn vai cô, hít sâu, ngửi lấy tia u hương tràn đầy.
“Sao lại thức sớm vậy?”
Sáng sớm giọng hắn mang theo tiếng nói khàn khàn cào lấy tai Niệm Niệm , gợi cảm lại mê người.
“Ừm…”, Hừ nhẹ một tiếng.
Lục Diễm hôn cô, làm chiếc cằm lúc phúng râu cọ cọ trên vai trên cổ cô, khiến người phát ngứa, hai người kề sát nhau, đường cong ở mông khiến nơi cương cứng của hắn có thể cảm thấy rõ ràng.
Lục Diễm nắm eo mềm vuốt ve, âm thầm bình ổn một chút xao động, hắn hôn xuống khuôn mặt nhỏ, xoay người đi vào phòng tắm.
Sau khi rửa mặt sửa sang lại, hắn đi vào bàn ăn, khom lưng lên bế cô gái nhỏ đang phát ngốc ngồi xuống, điều chỉnh tư thế làm cô thoải mái ngồi trong ngực hắn.
“Muốn cái gì đây?”
“Lục Diễm…”, Cô lặng yên dựa vào trước ngực hắn, cô nghe hơi thở thoải mái mang theo hương kem đánh răng bạc hà nói”… Em sẽ dọn lại đây”.
Động tác lấy bộ đồ ăn của Lực Diễm cứng lại, cúi đầu nâng cằm cô lên, nhìn chằm chằm đôi mắt giống như muốn tiến vào trong lòng cô, hồi lâu, hắn nhoẻn miệng cười, tiếng nói che không được ý cười, “Được”
Trình Niệm Niệm thừa nhận nụ hôn rơi xuống của hắn, cánh môi bị giày vò gian nan, cô mơ hồ tưởng, cứ như vậy đi, cô muốn khuất phục cũng tham lam muốn cùng hắn lưu luyến ở bên nhau, chẳng sợ ngày sau sẽ có một ngày phải chia cắt.
Lục Diễm ôn nhu, giống heroin, làm cô bị lây dính, cũng không rời xa hoặc từ bỏ dù chỉ một ngày.
Trình Niệm Niệm chỉ từ ký túc xá thu thập một ít thứ đơn giản, trong nhà Lục Diễm tựa hồ cũng không cảm thấy thiếu cái gì, cô đỏ mặt với bạn cùng phòng làm đang mặt quỷ hạ trêu chọc mà đào tẩu.
Đi xuống lầu nhìn hắn dựa trên cửa xe, hơi rũ đôi mắt đùa nghịch di động, nếu đi ngang qua có thể nghe được các nữ sinh thẹn thùng thảo luận.
Cô nhìn thân ảnh hắn ở xa anh tuấn thon dài, hắn nâng lên đôi mi, nhìn về phía cô, khóe môi gợi lên nụ cười, nhẹ nhàng đi tới chỗ cô.
Giờ khắc này, Trình Niệm Niệm rõ ràng nhìn mình rơi vào vòng ôm của Lục Diễm, nó đã thành nghiện.
———————–
Tới gần cuối kỳ, Trình Niệm Niệm đi vào phòng học vũ đạo, đem áo khoác dày nặng cởi ra đi thay trang phục vũ đạo, lâu rồi không thấy Nhan Tâm chào hỏi, Nhan Tâm vừa thấy cô liền trêu chọc, “Dáng người càng ngày càng tốt há, mỗi ngày bị hội trưởng cưng chiều thì cảm giác sẽ thế nào nhỉ?”, Nhân Tâm làm mặt quỷ bát quái chuyện cô cùng Lục Diễm ở chung.