Nhật Ký 1001 Quy Tắc Trêu Đùa Con Trai Của Tra Nữ - Quy tắc 6: Nếu đó là một cuộc chơi, thì chơi đi chứ đừng khóc
- Metruyen
- Nhật Ký 1001 Quy Tắc Trêu Đùa Con Trai Của Tra Nữ
- Quy tắc 6: Nếu đó là một cuộc chơi, thì chơi đi chứ đừng khóc
Chúng tôi đã chơi bài ngửa rồi. Cả hai đều biết đây là cuộc chiến của hai thợ săn.
Nói thật, tôi ít khi phải chơi bài ngửa lắm. Vì tôi biết nếu ra trận với bộ dạng con mồi thì luôn có lợi thế. Nếu tôi cứ hiền lành, ngây thơ, mắt to tròn với mọi câu chuyện của đám con trai thì tôi sẽ luôn thấy được cái thủ đoạn tầm thường, cái ánh mắt tham vọng không che dấu, cái liếm môi nhẹ khi nghĩ đã dụ tôi vào tròng. Lúc đó, thường là cuộc chơi đã chán, tôi sẽ giả bộ phát hiện đối tượng đang quen một lúc 2, 3 cô gái, giả bộ tổn thương rời đi, giả bộ đau lòng và kiên quyết không bao giờ gặp lại.
Giống như cách người ta nghiện mạng xã hội Facebook, Tiktok, lướt liên tục những mẩu thông tin ngắn nhằm tìm kiếm liều dopamin mạnh mẽ tức thời, thì tôi coi những lần tán tỉnh này là trò tiêu khiển, và thấy vui khi cứ liên tục liên tục có thêm một con mồi mới.
Tôi và Gia Định đều tỏ ra rất thích nhau, nhắn tin không biết mệt mỏi. Những lời chào buổi sáng, những câu chúc ngủ ngon rồi biến thành những món quà bất ngờ, những cuộc đi chơi đến muộn.
Tôi đã phải cố giữ mình tỉnh táo nếu không muốn rơi vào lưới tình với những điều ngọt ngào đến dồn dập như thế này. Và đặc biệt, trong những cuộc đi chơi đến muộn ấy, Gia Định luôn cố gắng kéo gần khoảng cách, như vô tình chạm vào tay, vô tình sát vào tôi thì thầm…
Có một hôm tôi nhận được điện thoại.
Là bạn nhậu của Gia Định, bảo tôi đến đón vì thằng em say khướt rồi.
Tôi có chút bất ngờ. Cho dù chúng tôi có tỏ ra thân thiết cỡ nào thì thực tế, chúng tôi chưa cho nhau danh phận gì cả.
Không bỗng dưng bạn nhậu lại gọi tôi đến, nên trường hợp này có thể đoán Gia Định đã nhắc đến tôi. Chỉ là không biết nhắc đến điều tốt hay xấu.
Tôi cúp máy mà không đáp. Tôi chẳng có nghĩa vụ gì phải đưa đón một đứa con trai lớn bằng sào cao bằng gậy cả. Đi được thì về được.
…
Nhưng mà lòng tôi bồn chồn một cách kì lạ. Đã qua một tiếng rồi. Lúc gọi điện bên kia còn có loáng thoáng tiếng nói “nếu chị không đến thì để thằng Định ở lại”.
Tôi vẫn kiên quyết không quan tâm đến nữa. Cố tập trung vào phim cung đấu, truyện ma, bản thảo, ảnh meme, câu chuyện con mèo bị trộm vào nhà cạo đầu, tin tức hot girl X có bầu với ca sĩ triệu view Y,…
Sao giờ này vẫn chưa thấy Gia Định nhắn tin nhỉ?
Ủa bình tĩnh có phải người yêu đâu mà lo lắng.
Wow anh này đẹp trai thế, Gia Định cũng đẹp trai.
Con chó này cái nốt ruồi trên má y hệt Gia Định nè.
Thôi, tôi chấp nhận số phận rồi. Tôi quan tâm Gia Định. Tôi quan tâm người đã trở thành một thói quen, tôi cảm thấy bồn chồn khó chịu khi không thấy tin nhắn một tối.
Tôi biết một người đàn ông đã đủ 18 thì khó mà gặp nguy hiểm gì được. Nhưng mà nhỡ Gia Định say mà đi gió về ốm thì sao. Nhỡ mà bị ai tham sắc nên sàm sỡ thì sao. Nhỡ mà mấy thằng nhóc đó thật sự để em bé ở đấy một mình thì sao.