Nhật Kí Mều Béo Và Gà Con - Những điều tôi yêu ở anh
1.
Số lần tiếp xúc của tôi và bạn học Cam trên lớp Đại học không nhiều, kể cả sau này khi đã yêu nhau cũng vậy, vị trí ngồi trên lớp học cũng cách xa nhau. Thế nhưng như một thói quen, anh luôn đứng đợi tôi mỗi khi về.
Có một lần tôi và anh học khác môn, vì thế mỗi đứa mỗi toà khác nhau. Vậy mà anh vẫn lặn lội sang ngay phòng học tôi đứng chờ tôi ra về. Dáng của Cam không phải dạng đẹp, ước chừng chỉ cao 1m70 ấy thế mà nhìn từ xa nom vẫn cuốn hút đến lạ.
Anh đứng từ xa và mỉm cười, khi đó tôi bỗng chốc cảm thấy cả thế giới trong mắt anh dường như thu bé lại toàn là hình bóng của tôi. Cam vẫn luôn rất dịu dàng, anh thường sẽ nắm tay tôi rồi chúng tôi cùng nhau ra về.
Anh sẽ kể cho tôi nghe mấy chuyện hôm nay anh gặp trên lớp, rồi hỏi tôi học hành ra sao. Tôi rất thích cảm giác mọi người xung quanh nhận xét rằng bình thường anh ít nói nhưng lại luyên tha luyên thuyên với tôi.
Hoá ra hạnh phúc cũng chỉ bé đến vậy.
2.
Ấn tượng ban đầu của tôi về Cam là học giỏi, cực kì cực kì giỏi.
Mới bước chân vào năm nhất Đại học thì tin đầu tiên tôi đã nghe được về anh là ôn thi TOEIC hai kĩ năng Reading và Listening trong vòng một tháng rồi thi được 900+, trong đó kĩ năng Listening anh được trọn 495 điểm. Một con số khủng bố đối với tôi thời điểm đó.
Thành tích học tập cũng vậy, lúc nào cũng luôn là người đứng đầu lớp. Thuận lợi ra trường cầm bằng xuất sắc và là thủ khoa đầu ra của chuyên ngành.
Thế nhưng chẳng có ai biết anh đã phải nỗ lực và cố gắng đến nhường nào.
Sáng khi tôi còn say giấc nồng anh đã thức dậy, bình thường Chủ Nhật họ ở nhà thì anh lại đến thư viện học.
Tôi tin rằng mọi nỗ lực của anh sẽ luôn được hồi đáp.
Cảm ơn anh vì đã cho em thêm động lực.
Cảm ơn anh vì đã không bỏ cuộc trên đoạn đường của đôi mình.
3.
Phòng của Cam ở quê rất rộng, gấp hai phòng của tôi cũng có nhẽ. Trong phòng chứa rất nhiều giấy khen của anh từ bé đến lớn. Mỗi lần về quê tôi đều tích cực xăm soi chúng một cách kĩ càng.
Có lần anh tìm ở đâu ra một cuốn album chứa ảnh ngày bé. Thế là tôi được dịp nằm trong lòng anh ngắm nghía những tấm ảnh đó. Tôi có ấn tượng đặc biệt với một tấm ảnh vào lúc anh đâu đó khoảng chín tháng tuổi, đến nổi mà có một khoảng thời gian hình đại diện trên các trang mạng xã hội của tôi đều là tấm hình đó của anh.
Khi tôi hỏi tới thì anh bảo:
“Hồi đó anh trộm vía bụ bẫm sáng dạ, ông nội anh suốt ngày bồng anh đi khoe bà con khắp xóm đấy.”
Sau đó anh lấy tay chỉ vào tấm ảnh:
“Em nhìn xem, không phải anh đẹp trai từ bé rồi à?”
Tấm hình đó được chụp khi anh ngồi trên phản gỗ, tay cầm xe hơi đồ chơi còn miệng thì cười rất tươi. Thú thật tôi rất yêu điệu cười đó của anh, đến tận bây giờ tôi vẫn yêu.