Nhắm Vào Tim Em - Chương 17: Vẫn luôn thích em đến thế (2).
Chương 17: Vẫn luôn thích em đến thế (2).
Ngôn Sướng tin chắc rằng ba cô sẽ không bao giờ nghiện ma túy, hay nói đúng hơn là ba cô sẽ không bao giờ chủ động đụng đến nó. Nhưng đến tận bây giờ, cô vẫn chưa tìm ra được sự thật về vụ tai nạn xe năm đó, vẫn chưa tìm lại được công bằng cho ông ấy.
Bây giờ, mọi người đều tin rằng ba cô vì sử dụng ma túy quá liều, dẫn đến bị sốc thuốc nên mới xảy ra tai nạn.
Bởi vì trong quá trình khám nghiệm tử thi, pháp y đã kiểm tra ra ông ấy dương tính với ma túy, giấy trắng mực đen ghi rõ ràng. Sau đó, nguyên nhân cái chết cũng được xác định là do sử dụng ma túy quá liều, dẫn đến sốc thuốc gây tử vong.
Vì vậy, trong mắt mọi người, ba cô chính là một kẻ nghiện ngập.
Mà cô bây giờ, vẫn chưa chứng minh được ba cô là người trong sạch.
Ngôn Sướng ngồi trong xe, đầu tựa trên cửa sổ, cảm xúc như rơi xuống vực sâu. Cô ngơ ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt vô hồn.
Bất cứ một người con gái nào khi yêu, cũng sẽ quan tâm, để ý đến cái nhìn của người nhà bạn trai đối với mình. Ngôn Sướng cũng thế, cô cũng chỉ là một cô gái bình thường, cũng sẽ để tâm, lo lắng những điều ấy.
Vừa rồi khi Tư Kiếm Long nói ra yêu cầu về gia cảnh của nhà gái, tâm trạng của Ngôn Sướng như rớt xuống vực sâu. Ngồi trong xe mà đầu óc cô cứ như một mớ hỗn độn, tâm trạng rối bời.
Từ khi bắt đầu đi làm ở Đài Truyền hình, Du Tắc và Ngôn Sướng đã cùng nhau làm việc, bôn ba với nhau khắp mọi nơi. Nên đối với những chuyện liên quan đến Ngôn Sướng, Du Tắc ít nhiều gì cũng biết. Vì vậy, lúc đó Ngôn Sướng mới nhờ anh giúp tìm người.
Du Tắc lái xe, liếc mắt nhìn vẻ mặt buồn bã của Ngôn Sướng, không cần đoán cũng biết nguyên nhân là gì.
Anh hơi mím môi, ánh mắt lộ ra tia lo lắng.
Buổi tối về nhà, Ngôn Sướng bình ổn tâm trạng rồi suy xét nhiều vấn đề. Nhưng cuối cùng, sau một hồi đấu tranh tư tưởng, giằng co lôi kéo vô số lần, cô cũng không thể nào nghĩ thông suốt được. Rằng không biết mình có nên tiếp tục tiến về phía trước, hay là dừng lại đúng lúc, tránh những tổn hại về sau.
.
Đội đặc nhiệm kết thúc một tháng tập huấn, 5 giờ chiều chủ nhật mới trở lại đơn vị. Đội trưởng kiểm tra quân số xong xuôi rồi tuyên bố giải tán. Tư Dĩ Thâm nhanh chóng trở về kí túc xá, đem trang bị trên người tháo xuống. Anh với lấy điện thoại mở ra xem tin nhắn, tin nhắn đầu tiên hiện lên là của Tư Lôi Tiêu: [Anh ơi, Đài Truyền hình cử chị Ngôn Sướng qua phỏng vấn ông nội nè!]
Tư Dĩ Thâm lướt qua hết tất cả tin nhắn, lướt tới cuối cùng cũng không có tin nhắn nào từ Ngôn Sướng. Anh thở dài bất lực, nhỏ giọng mắng cô: “Cái con người vô tâm này, một cái tin nhắn cũng không gửi cho tôi.”
Tư Dĩ Thâm vừa mới nói xong thì mở cửa đi ra ngoài. Mới vừa ra tới cửa đã bị Tô Thừa Trạch chặn lại.
Tư Dĩ Thâm nhìn anh, không hiểu chuyện gì: “Đội trưởng…. Có việc ạ?”