Nhắm Vào Tim Em - Chương 14: Heart beats (4).
Chương 14: Heart beats (4).
Ngôn Sướng với hai người kia vừa mới lui xuống, mấy gã đàn ông liền lao về phía Tư Dĩ Thâm, – “người không biết điều” dám nhúng mũi vào chuyện của người khác.
Tư Dĩ Thâm thu lại ý cười, ánh mắt lạnh lùng sắc bén, đứng yên tại chỗ nhìn bọn người lao tới. Đến khi họ gần áp sát tới thì anh mới ra tay, một cú xoay người đẹp mắt tung cú đá trực diện phá vòng vây, sau đó lại nhấc chân đá thêm một cú từ phía sau.
Ngôn Sướng lấy điện thoại từ trong túi ra, lập tức gọi điện báo Cảnh sát, “Xin chào, có phải là đồn cảnh sát không……”
Lúc Ngôn Sướng đang gọi điện thoại thì có gã đàn ông định xông tới giật lấy điện thoại của cô. Tư Dĩ Thâm lập tức phản ứng, chạy nhanh về phía Ngôn Sướng. Một tay kéo cô vẫn đang gọi điện thoại vào lòng, dùng cánh tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, dẫn cô xoay người tránh né gã đàn ông kia trong gang tấc. Ngay sau đó, anh buông cô ra rất nhanh, rồi không chút do dự xoay người tung một cú đấm thẳng vào kẻ định lao tới.
Vào những buổi biểu diễn lớn như thế này thường sẽ có bảo an thường trực quanh khu vực, cảnh sát rất nhanh cũng đến hiện trường, giải tán đám người đang ầm ĩ.
Tư Dĩ Thâm cùng với Ngôn Sướng và vài người khác đi theo về cục cảnh sát lấy lời khai.
Tới cục cảnh sát, Ngôn Sướng lấy thẻ ngành phóng viên ra, giải thích với cảnh sát bọn cô đang điều tra về vấn đề cò vé, bán giá cao nhằm trục lợi. Tới lượt Tư Dĩ Thâm, anh trình giấy tờ của mình ra. Vừa nhìn thấy, cảnh sát lập tức nhận ra anh là ai. Thời gian trước có một vụ bắt cóc xảy ra, anh đã hành động nhanh chóng và dứt khoát nổ súng bắn kẻ bắt cóc, cứu con tin, gây chấn động trong cục cảnh sát lúc bấy giờ.
Sau khi Ngôn Sướng, Tư Dĩ Thâm và mọi người lần lượt hoàn tất việc lấy lời khai, xác nhận với cảnh sát không còn vấn đề gì xảy ra, bọn cô liền rời đồn cảnh sát.
“Ngôn Sướng,” Tư Dĩ Thâm gọi cô, hỏi: “Cậu còn việc phải làm sao?”
Vốn dĩ bọn cô còn phải phỏng vấn giám đốc bên phát hành vé về tình hình cò vé đang ngày càng lộng hành. Nhưng Ngôn Sướng nhìn đến Phan Văn Đình đang mặt mày ủ rũ, còn Du Tắc im lặng không nói lời nào. Cô quyết định dời việc này lại, hôm nay dừng ở đây thôi.
“Ừm, Du Tắc, Văn Đình, hai người về nhà nghỉ ngơi đi. Công việc dời lại để hôm khác làm.”
Du Tắc và Phan Văn Đình bất ngờ, Phan Văn Đình ngơ ngác hỏi: “Thế… Không phỏng vấn nữa hả chị?”
Ngôn Sướng cười cười, “Chuyện lúc nãy cũng làm ảnh hưởng tới hai người rồi. Về nhà nghỉ ngơi đi, công việc dời lại hôm khác lại làm.”
Phan Văn Đình lúc này mới vui vẻ lên chút, “Cảm ơn chị Ngôn!”
Du Tắc gật đầu, không nói gì thêm. Nhìn Tư Dĩ Thâm đứng bên cạnh Ngôn Sướng, hơi mím môi.
Ngôn Sướng tạm biệt Du Tắc và Phan Văn Đình. Vừa mới xoay người lại, Tư Lôi Tiêu đã dí máy quay vào tay cô, cả vé xem buổi biểu diễn cũng nhét vào tay cô.