metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Nhài Lạc Mùa | Sẻ Ngậm Bút - Chương 15: Kẻ khả nghi

  1. Metruyen
  2. Nhài Lạc Mùa | Sẻ Ngậm Bút
  3. Chương 15: Kẻ khả nghi
Prev
Next

Quả thật trưa ngày hôm sau, đôi giày đỏ đã trở về với tôi, nhưng trong tình trạng không còn nguyên vẹn.

Ban đầu, tôi không tin vào mắt mình. Đã phải nhìn đi nhìn lại không biết bao nhiêu lần, nheo mắt kiểm tra từng chi tiết nhỏ, như thể chỉ cần chớp mắt một cái thôi là mọi thứ sẽ quay về như cũ.

Nhưng không.

Đôi giày vẫn nằm đó, méo mó, trầy trụa, lớp da tróc ra từng mảng như bị ai cố tình dày vò. Và cái chớp mắt đầy hy vọng kia rốt cuộc cũng chẳng cứu vãn được gì, càng khiến hiện thực trở nên cay nghiệt hơn.

Nó được đặt ngay ngắn trước hiên nhà, đúng tư thế, như thể có ai đó cố tình bày biện cho tôi thấy rõ từng vết xước, từng mảnh rách, như một cách trêu ngươi đầy ác ý.

Thứ duy nhất còn nguyên là sắc đỏ, vẫn đủ giúp tôi nhận ra đó chính là đôi giày của mình.

Tôi thậm chí còn chưa kịp đi đôi giày ấy trọn vẹn một ngày.

Vậy mà giờ đây, nó nằm trước mặt tôi, kiệt quệ như một giấc mơ đẹp bị ai đó giẫm lên không thương tiếc.

Dù cho khoảng thời gian tôi gắn bó với nó là quá ngắn để tạo nên một kỷ niệm trọn vẹn, thì tâm trí tôi vẫn bị nhấn chìm hoàn toàn bởi cảm giác mất mát, bởi một niềm hy vọng mong manh mà tôi từng trao cho một món đồ vô tri.

Một nỗi thất vọng đặc quánh, lạnh buốt, xoáy sâu trong dạ dày khiến tôi choáng váng đến mức gần như buồn nôn. Tất cả xảy ra quá nhanh, quá bất ngờ.

Tôi đứng lặng rất lâu, cố ghìm mọi cảm xúc đang chực trào ra như dòng nước bị nghẹn nơi cổ họng.

Mối nghi ngờ trong đầu một lần nữa hướng về Kim Anh.

Sáng nay, tôi đã thấy nụ cười của cô ấy rõ ràng, nụ cười ấy trốn trong góc nhưng dưới ánh mắt bất an của tôi vẫn tìm ra. Hoàn toàn đối lập với ánh mắt lơ đãng và lạnh nhạt mà cô ấy dành cho tôi vào hôm đôi giày còn nguyên vẹn.

Một nụ cười khiến tôi rợn người khi liên kết nó với những gì đang nằm trước cửa nhà mình.

Nhưng rồi, dòng suy nghĩ ấy lại chùng xuống khi một chi tiết khác khiến tôi băn khoăn: Kim Anh đâu có biết tôi đang ở đâu?

Tất nhiên, chuyện này cũng không hẳn là không thể. Có thể cô ấy đã hỏi ai đó. Hoặc theo dõi. Hoặc chỉ đơn giản là vô tình biết được. Có quá nhiều cách, nếu người ta thật sự muốn.

Vì điều gì cơ chứ? Trả thù tôi bằng cách này…chẳng phải rất quá đáng so với chuyện cỏn con ngày hôm đó sao? Tùng Lâm dường như đã thôi để bụng sau lần cảnh cáo tôi để thoả mãn cái danh của mình.

Còn Kim Anh, Ánh mắt cô ấy từ hôm đó như mang theo gai, lời nói cũng sắc như muốn cứa vào tim tôi.

Mà rõ ràng, chiếc điện thoại ấy là của Tùng Lâm cơ mà. Tôi có làm gì đến mức khiến Kim Anh phải ghét bỏ tôi đến thế?

Tôi thật sự không hiểu. Không hiểu nổi vì sao suốt chừng ấy năm sống trên đời, cuối cùng thứ tình cảm rõ ràng và chân thành duy nhất tôi từng nhận…lại chỉ đến từ bà nội.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 15: Kẻ khả nghi"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz