metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Nhài Lạc Mùa | Sẻ Ngậm Bút - Chương 11: Đôi giày đỏ

  1. Metruyen
  2. Nhài Lạc Mùa | Sẻ Ngậm Bút
  3. Chương 11: Đôi giày đỏ
Prev
Next

“Hồng Hạnh, cậu mua đôi giày này ở đâu thế?”

Giọng một bạn nữ vang lên bên cạnh khiến tôi hơi giật mình.

Tôi mím môi quay sang, nhận ra đó là Ánh Nhi, cô bạn có gương mặt tròn xinh xắn, nổi bật với những chấm nốt ruồi duyên trên má, khiến ai nhìn vào cũng khó lòng rời mắt. Tôi ngớ người một chút, rồi mới nhớ ra câu hỏi của cô ấy.

“Cái này…là bố Hạnh mua đó.”

Khóe miệng tôi bất giác khẽ cong lên, ánh mắt vô thức cúi xuống nhìn đôi giày đỏ sẫm nổi bật thấp thoáng dưới ống quần suông.

Ký ức về buổi sáng nay lại ùa về.

…

Tố Như và tôi cùng kéo nhau ra ngoài hiên chuẩn bị đi học. Khi thấy tôi lấy đôi giày từ tủ, cẩn thận như đang chạm vào một món đồ quý giá, ánh mắt nó liền nheo lại, tò mò xen lẫn một tia khó chịu.

“Đôi giày đó ở đâu ra thế?”

Giọng nó vang lên, hơi chát.

“Bố mua.”

Tôi đáp ngắn gọn, chẳng buồn ngẩng đầu, tay vẫn xỏ giày rồi cúi xuống chỉnh quai mũ.

“Ồ, bố cơ đấy. Lâu lắm rồi mới nghe đến ổng.”

Tố Như khịt mũi, giọng đầy mỉa mai. Nhưng có cảm giác nó đang giấu nỗi ghen tị vì không có sự quan tâm của bố, ít hơn cả tôi nữa.

Tôi giữ im lặng, vẫn cúi mặt như thể không để ý. Nó khoanh tay trước ngực, liếc sang tôi như đang tìm cớ để châm chọc thêm.

“Diêm dúa vậy, đi học không sợ mấy đứa khác nói ra nói vào à?”

Tôi siết quai mũ chặt hơn rồi đáp, giọng điềm nhiên.

“Thích thì mang.”

…

Có lẽ Tố Như đã không lường trước được điều này. Không những đôi giày không bị dè bỉu, mà còn vô tình thu hút ánh mắt thích thú của vài đứa con gái trong lớp, đặc biệt là Ánh Nhi, người khiến tôi ngạc nhiên khi chủ động bắt chuyện với một “con trâu tự kỷ” như tôi.

“Tớ chỉ thấy mấy đôi giống vậy bán trên mạng thôi,” Ánh Nhi nói, ánh mắt dán chặt vào chân tôi, “mà đắt lắm, lại sợ gặp phải hàng dỏm nên không dám đặt.”

Tôi không nghĩ rằng cô ấy sẽ thoải mái đến mức ngồi xuống bên cạnh, cười nói niềm nở như thể hai đứa thân quen từ trước.

“Không phải mua qua mạng đâu, bố Hạnh mua trực tiếp ở ngoài Hà Nội đó,” tôi đáp, không tiếc lời giải thích, hơi có chút tự hào xen lẫn lúng túng.

“Trời ơi! Vậy chắc còn đắt hơn hàng mạng luôn á,” Ánh Nhi trợn mắt, rồi nghiêng đầu nhìn kỹ hơn. “Không chừng là hàng dỏm á nha.”

Cô ấy cười toe toét khi nói câu đó, khiến tôi cũng chẳng buồn giận, nghe sao lại thấy giống trêu đùa thân thiện hơn là châm chọc.

“Tớ xem thử được không?”

Thấy Ánh Nhi cúi xuống, tôi hơi luống cuống rồi vội cởi một chiếc ra, đưa cho cô ấy bằng hai tay như thể đối mặt với nhà thẩm vấn.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 11: Đôi giày đỏ"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz