Người Yêu Của Sao Chổi Ngốc - Chương 38: Chỉ phục vụ em
Tâm trạng của hắn từ ngạc nhiên, kinh hãi rồi đáy mắt không ngừng xót xa nhìn nó. Trong bóng đêm, làn tóc mềm mại uyển chuyển rũ xuống cánh tay, cọ vào trái tim hắn, vừa nhốn nhao vừa đau đớn.
Sao Chổi ngốc của hắn lại phải chịu nhiều thống khổ đến như vậy.
Ấy thế hắn từ phía sau ôm nó vào lòng, nói:
“Anh đã nói sẽ cùng em giải quyết ân oán là sự thật.”
“Tôi tự giải quyết được.”
“Lời đã nói ra không thể thu hồi.”
Hắn vẫn kiên quyết nói.
“Nhưng đó không phải chuyện của anh.”
“Chuyện của em tức là chuyện của anh.” Vòng tay hắn siết chặt hơn nữa, chỉ cần có hắn ở đây, nó sẽ không phải một mình gánh chịu.
Từng câu từng chữ rơi vào tai nó, thanh âm dứt khoát và đầy từ tính ấy khiến tâm nó một chút xao động.
“Dựa vào đâu?” Hắn không thích nó, cần gì phải nói năng mờ mịt như vậy, nó mới không thèm sự thương hại từ ai.
“Khụ khụ…” Bất ngờ bị đánh trúng tim đen, hắn chẳng biết làm gì ngoài ho khan vài cái.
Sau đó tìm một lí do vô cùng hợp lí: “Tất cả mọi thứ trong nhà anh đều liên quan đến anh, kể cả em.”
“…” Nó chẳng biết nói gì hơn.
“Vậy tại sao lại để một cô gái như em trả thù?”
“Bởi vì chính tôi đã gián tiếp giết mẹ. Là tôi khóc nhè đòi mẹ ra đường mua kẹo bông, là tôi nên mẹ mới bị bắt. Với lại, kẻ đứng phía sau chỉ mình tôi mới nhận ra được. Mặc dù tôi không thấy nhưng tai tôi vẫn nhớ như in giọng nói của người đàn ông đó.” Giọng nó hơi khàn đi.
“Người của anh đã tra ra, vụ án của mẹ em có liên hệ đến Hắc Long bang. Trực tiếp ra tay là Cửu Đại sát thủ của chúng. Vậy ba vụ thảm sát ở thành phố Z, một vụ án ở thành phố B và bốn vụ mất tích gần đây là do em gây ra? Tất cả là sự trả thù của em sao?”
“Đúng, chỉ cần nhìn thấy hình xăm con rồng ám ảnh đó, tôi chỉ hận đã để chúng sống quá lâu, phải để chúng chết một cách thê thảm nhất. Anh thấy tôi có đáng sợ không? Tôi cũng không nghĩ mình ghê tởm đến như vậy nhưng chỉ khi bọn chúng biến mất, mẹ tôi mới không oan ức, tôi mới có được ngày tháng yên ổn. Anh không biết chúng đã làm gì đâu, là khoét ngực moi tim mẹ tôi và đưa nó đến tận miệng tôi. Tôi không thấy gì hết nhưng mùi máu tanh ấy, tiếng kêu gào ấy mãi mãi không thể xoá đi được. Tôi hận không thể giết hết bọn chúng… A!” Nó như trở nên cuồng loạn, không ngừng vùng vẫy tay chân muốn đá bay mọi thứ.
“Ngọc Nhi, em bình tĩnh lại, bình tĩnh lại. Em có nghe không, Saria Williams, em đừng nghĩ nữa.” Hắn khó khăn khống chế nó.
“A…Ưm.” Tiếng hét kinh hãi lại bị nụ hôn bá đạo của hắn nuốt chửng.
Trong gian phòng tràn ngập mùi hương của bạc hà phát ra hàng loạt âm thanh đầy ái muội, tiếng môi lưỡi quấn quýt nhau dây dưa không dứt cùng với đó là tiếng hít thở dồn dập của cả hai.