Người Yêu Của Sao Chổi Ngốc - Chương 29: Cô ấy là osin của tôi
Chương 29: Cô ấy là osin của tôi
Cuối cùng, mọi chuyện đã đâu vào đấy, nó phải cùng hắn về lớp thôi.
“Ngang ngược bá đạo.” Nó lủi thủi như một cái đuôi ngoe nguẩy sau lưng hắn, không nhịn được khẽ mắng một tiếng. Hừ, đừng tưởng chỉ cần giả bộ tốt bụng dẹp đám người xấu đó dùm nó là sẽ được nó tôn lên làm anh hùng nhé. Tình huống ấy, nếu người ngoài nhìn vào, một trăm phần trăm sẽ nói hắn có lòng hảo tâm hành hiệp trượng nghĩa, nhưng nằm mơ nó cũng không tin đâu vì nó đã biết được bộ mặt thật của hắn chính là một con sư tử thích săn mồi mà ngay cả nó cũng bị hắn vờn qua vờn lại đến điên đảo.
Những tưởng lưu lạc bên ngoài có thể tự do tự tại, nào ngờ lại vướng phải ma trảo của Hoàng Khắc Huy. Làm sao mới thoát được đây, nó chán nản nằm nhoài người nghe giảng.
Từ lúc cùng hắn về lớp đến giờ, nó phát hiện rất nhiều tia lửa điện phóng về phía nó à nhen. Chẳng lẽ Chị Đại của bọn họ bị đuổi học nên mừng quá hóa điên rồi? Thấy cũng tội thôi mà cũng kệ.
Đừng tưởng hắn không nghe những lời lầm bầm mắng mỏ của nó, chỉ là hắn không chấp mấy chuyện nhỏ nhặt này. Việc là hắn đang nghĩ cách để tách nó khỏi tên Hội trưởng đểu cáng Trần Minh Quang kia.
Ai ngờ “Tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa” mà cái vỏ dừa to đùng ấy lại chính là tên lớp phó học tập Vương Tuấn Khải chứ.
“Bạn học Ngọc Nhi, trưa… ưa… nay chúng mình cùng ôn tập nhé… é.” Vương Tuấn Khải lắp bắp đề nghị, tay ôm quyển vở vì khẩn trương mà siết chặt.
Vương Tuấn Khải này không ai khác chính là anh trai song sinh của Vương Đình Đình. Nếu Đình Đình là hoa khôi của trường thì cậu cũng thuộc top mười mĩ nam của trường vậy. Đáng tiếc là mỗi lần khẩn trương cậu lại có tật nói lắp và rất dễ hay đỏ mặt nên bọn con gái cứ xem cậu là chị em mà đối đãi, thật sự là oan khuất bằng trời mà.
Cậu là chính nam ấy nhé.
“Ai vậy?”
Là ai cả gan phá giấc ngủ của nó? Có biết bây giờ là giờ giải lao kiêm giờ ngủ của nó không? Nó mang theo gương mặt hờn cả thế giới ngước lên nhìn cậu lại chạm phải một quyển vở trên cổ buộc nó phải cúi đầu xuống.
“Hoàng Khắc Huy đáng chết, thả tôi ra! Anh điên hả?” Nó cọ quậy vùng khỏi bàn tay trên đỉnh đầu. Mùi hương nồng đặc như vậy, khỏi nhìn nó cũng biết là ai. Mà tên này đang giở trò gì vậy?
Nó chỉ nghe được một chữ “Ngoan”, liền buông tay đầu hàng, gục đầu vờ ngủ tiếp như một chú mèo nhỏ.
Nhìn thái độ quay ngoắc một trăm tám mươi độ của Sao Chổi, hắn cong cong khoé môi rồi thu hồi nụ cười, sau đó phóng ánh mắt có tính sát thương cao đến Vương Tuấn Khải.
“Ngọc Nhi ngủ rồi, có gì nói tôi.” Hắn tuyệt đối không để người con trai khác thấy bộ dạng ngáy ngủ đáng yêu của Sao Chổi bảo bối, chỉ mình hắn được thấy.
Cũng chỉ là chưa từng thấy ai hạ đối thủ ngay từ vòng giữ xe như hắn.
Anh chàng lúng túng một phen nhìn hành động quái đản của hai người này, cảm thấy IQ của mình còn quá kém! Lại bất giác lạnh cả sống lưng trước một tiếng “Ngoan” toát ra từ miệng hắn.