Người Yêu Của Sao Chổi Ngốc - Chương 21: Sự cố
Chương 21: Sự cố
Thầy Khương ngơ ngác nhìn lên bài giải chính xác không kẻ hở của nó, đành không cam lòng mà tha cho nó một lần.
Nó phóng ánh mắt đầy biết ơn nhìn hắn, lòng lại mơ hồ nhìn chiếc áo khoác vắt trên eo nhưng không biết nên mở lời hỏi thế nào?
“Này.” nó dùng ngón trỏ khều khều cổ tay hắn.
Hắn liếc mắt qua vừa thấy nó chỉ chỉ cái áo khoác nâu đang vắt trên lưng mình rồi tiện tay định tháo ra.
“Đừng gỡ.” Hắn theo phản xạ ngăn cản bàn tay nó.
Cảm xúc mềm mại làm nó vội vàng rụt tay về phía sau rồi lại mất tự nhiên đặt bàn tay của mình lên quyển tập vờ chép gì đó.
Hắn nhìn động tác ngoan ngoãn của nó liền hài lòng tiếp tục nghe giảng.
Thoáng chốc, giờ giải lao lại đến. Nó định bụng đi vào phòng y tế xin thuốc nhưng lại vào phòng vệ sinh trước. Nhìn vài vết mụn trong gương, nó hốt hoảng nhớ ra hôm nay là ngày mấy, liền lao vào phòng đóng cửa lại xác nhận.
Nó bủn rủn tay chân. Không xong rồi, “bà dì ghẻ” của nó tới. Giờ nó hiểu hành động của hắn khi nãy có ý gì rồi. Hu hu, xấu hổ quá đi mất! Hắn lại cứ thản nhiên mà giúp nó che dấu bằng chiếc áo của mình. Nó nhớ hắn là người thích sạch sẽ. Như vậy là nó mắc nợ hắn lần nữa sao? Nhất định nó sẽ tìm cách trả ơn cho hắn.
Nó cẩn thận khoác chiếc áo trở lại lớp rồi thủ thỉ với Diệu Phương. Cô nàng nghe xong không nhịn được cười phúc hắc, liếc liếc người con trai đang ngồi ở bàn cuối một cái rồi đưa cho nó cái túi đen.
Lúc này, trong lớp chỉ còn lác đác vài người. Anh Hào ở bàn ba từ dưới đếm lên vừa mới mua nước ngọt trở về đang tình tứ cùng với Nhã Lâm. Khánh Duy ngồi sau lưng gai mắt, bèn ôm điện thoại xuống bàn hắn nghịch.
“Được lắm! Người anh em, thể hiện tình cảm, không cần lộ liễu đến như vậy.” Khánh Duy vỗ vai hắn một cái bốp.
Lâm ngưng chuyện lắng nghe, Hào thuận thế hút nước rột rột.
Hắn nhích vào trong nhường một chỗ cho Duy ngồi, tay vẫn lưu loát ghi chép nhàn nhạt mở miệng:
“Cưới vợ phải cưới liền tay.”
“Phụt!” Hào đang hút nước lập tức kích động phun hết vào mặt Nhã Lâm.
Nhã Lâm nhất thời trợn tròn hai mắt.
Hào hết hồn lấy khăn vừa lau cho Lâm vừa rối rít:
“Khụ! Khụ! Anh xin lỗi, đừng giận anh nhé VỢ ơi!” Hào cố tình nhấn mạnh chữ “vợ” châm chọc hắn.
“Không sao! Anh không phun trước thì em đã phun vào mặt anh rồi!” Lâm nháy mắt với Hào một cái.
Duy nhìn một loạt thái độ này của bọn họ thì cười ha ha, cảm giác như mình vừa gián tiếp châm ngòi lửa, nhưng trái lại với suy nghĩ của cậu, đôi mắt hắn hơi híp lại đầy ý cười không hề có chút tức giận. Cậu cảm thấy mình không bắt nổi tư tưởng phi thường của hắn, chán nản nhìn nhân vật trong game bị đánh gần hết máu, lại hì hục nhấn phím.