Người Yêu Của Sao Chổi Ngốc - Chương 20: Ân ân ái ái
Chương 20: Ân ân ái ái
Hôm nay, nó đến lớp thật sớm để làm bài tập. Sau cuộc trò chuyện với mẹ Băng Băng ngày hôm qua nó nghĩ bản thân phải nổ lực nhiều hơn nữa nhưng với đứa mất căn bản sinh như nó, phải học như thế nào? Thật là nhức óc quá!
Hắn đã sớm ngồi vào vị trí bên cạnh, nhìn nó mặt nhăn mày nhó như diễn trò khỉ cũng không thèm nói một lời nào.
Mọi người trong lớp có chung một nỗi lo: Bầu không khí hôm nay thật im lặng đến đáng sợ.
Ngoài hành lang của lớp bỗng xôn xao hẳn lên. Nó đang giải bài không được càng thêm khó chịu. Nhìn xa xa mới thấy là anh Quang của nó. Anh đứng giữa đám đông đặc biệt nổi bật với nụ cười ôn hòa và ấm áp.
“Anh Hội trưởng tìm mày kìa heo.” Phương hì hục chạy xuống bàn nó thông báo.
Mọi người nhìn nó bằng ánh mắt phức tạp.
Nhận được cái ngoắc tay của anh, nó đi ra cửa lớp cười cười chào đón anh Hội trưởng. Thì ra là anh tìm nó vì chuyện phối hợp tổ chức đại hội. Nó không còn buồn bực mà trái lại còn hứng khởi đi theo anh lên phòng Hội học sinh lấy tài liệu.
Đáy lòng hắn sôi sục tựa như ăn phải một bình dấm chua nhưng người ngoài nhìn vào vẫn không thấy gì từ ánh mắt sâu thăm thẳm ấy.
Vương Đình Đình và bạn thân nhất của cô ta – Võ Kiều Trang nhìn nó bằng cặp mắt căm phẫn ngút trời.
“Buông ra, tôi phải cho con nhỏ lẳng lơ đó một trận.” Kiều Trang thoát khỏi sự ngăn cản của Đình Đình, lửa giận nhất thời bùng phát tiến về phía nó. Đàn em cô ta thấy thế, nhanh chóng giữ Kiều Trang lại.
Đình Đình có vẻ rất bình tĩnh:
“Manh động như cô thì nên tích sự gì? Nhìn cô ta mà học hỏi đi!” Đình Đình chỉ tay theo bóng lưng nó “Chỉ cần một chút nhan sắc và bộ mặt đạo đức giả liền mê hoặc cả Hội trưởng và Bí thư.”
Kiều Trang mất kiên nhẫn quát: “Cô muốn cái gì nói mau.”
Đoạn, Đình Đình ghé tai Kiều Trang nói khẽ: “Tôi muốn hợp tác.”
Nó về lớp cũng là lúc chuông vào học vừa reo. Hôm nay nó cứ cảm thấy ê ê ở bụng. Chẳng lẽ là do hồi sáng nó dậy trễ rồi gấp gáp gặm bánh mì đi học? Ôi, sao mà số nó đen thui vậy nè! Nó chán nản nằm dài chẳng hay biết gì về mùi thuốc súng bên cạnh.
Tiết đầu tiên lại là ông thầy “phát xít” sinh huyền thoại. Nó đã quyết tâm học tốt môn sinh rồi mà hình như cái bụng không cho phép nó. Cứ thế này làm sao nó tập trung được đây? Sau một hồi đấu tranh vất vả, đầu nó càng lúc càng choáng váng hơn.
Hắn nhíu mày nhìn người bên cạnh: Có gì đó không ổn?
Một lát sau, hắn nhìn thấy nó ngủ gục trong giờ học.
Hắn chậc lưỡi một cái, kêu tên Duy ngồi phía trước nó hơi thẳng lưng một tí. Chàng trai nhìn hắn hoài nghi, rồi nhìn thấy nó liền hiểu ý cười thâm sâu một cái.
Hắn lấy điện thoại ra len lén chụp hình con sâu ngủ rồi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, lại không kìm được mà ngọt ngào nhìn nó.