Người Vợ Bí Mật - Mạc Oanh - Chương 20
Tuy rằng đã đáp ứng sẽ đến làm việc ở Mạc Thị, nhưng Mạc Chấn Huân cũng không tính đóng cửa ‘Tân Nhã’, anh vẫn đến Tân Nhã như trước, đồng thời mỗi tuần đều ghé qua Mạc Thị để tìm hiểu thêm về tình hình công ty. Việc này Mạc Vinh Quân không có ý kiến, ông biết muốn con trai lập tức từ bỏ công ty mà anh đã lao tâm khổ tứ tự lực gây dựng và phát triển bao nhiêu năm là không có khả năng, chỉ cần anh khẳng định trở về, ông không còn lo lắng gì nữa.
Hôm nay Mễ Giai cùng Mạc Chấn Huân đi ra ngoài khảo sát tiến độ trang hoàng một ngôi biệt thự, lúc xong việc đã là giữa trưa, Mạc Chấn Huân tâm trạng bất ổn, nhưng anh là một ông chủ tốt và là một người đàn ông ga lăng, hai người cùng vào một nhà hàng Tây, chỗ này anh và Liên Huyên trước kia thường xuyên lui tới, vậy nên không cần phải lựa chọn, Mạc Chấn Huân lập tức đi vào.
Đây là một nhà hàng mang phong cách Italy điển hình, xung quanh trang trí cách điệu rất vừa ý, không gian tạo sự thoải mái, bên ngoài còn có chỗ ngồi lộ thiên nhằm phục vụ những thực khách thích lãng mạn. Bọn họ không phải là người yêu, hơn nữa đang là mùa đông, lãng mạn e rằng không phù hợp, hai người ăn ý nhìn về vị trí gần cửa sổ, liền đi về phía đó.
Dưới sự dẫn đường của nhân viên phục vụ, hai người đi đến vị trí đã chọn, đang chuẩn bị ngồi xuống thì bị một tiếng hét kinh hãi phía sau ngăn cản động tác.
“Anh trai?”. Mạc Liên Huyên mới từ trong toilet đi ra, không ngờ lại gặp anh trai ở chỗ này.
Mạc Chấn Huân nghe tiếng, quay đầu lại, sắc mặt bất giác hiện lên nét vui mừng khi nhìn thấy em gái, “Liên Huyên?”.
Mễ Giai xoay người nhìn Mạc Liên Huyên, kinh ngạc, cô nhớ người phụ nữ này, chính là cô gái đứng bên cạnh Nghiêm Hạo trong bức ảnh được đăng trên báo, là người khiến Diêu Mẫn về sau đã nói với báo chí rằng khả năng có thể sẽ là thiếu phu nhân tương lai của Nghiêm gia.
“Sao anh lại tới chỗ này?”. Cô nhớ ‘Tân Nhã’ cách nơi này có thể nói là khá xa.
Mạc Chấn Huân không trả lời, dịu dàng hỏi ngược lại, “Còn em? Một mình đến đây ăn cơm?”.
Mễ Giai nghe hai người nói chuyện, trong lòng không ngừng cảm thán: thế giới này thật quá nhỏ bé! Đếm qua đếm lại cũng chỉ vài người.
“Em có hẹn với bạn”. Mạc Liên Huyên lúc này mới chú ý tới Mễ Giai ở bên cạnh, “Vị tiểu thư này là?”.
“Thư kí của anh, vừa cùng anh đi khảo sát một biệt thự gần đây, bây giờ cùng đi ăn cơm”. Mạc Chấn Huân giải thích.
Mạc Liên Huyên mỉm cười gật đầu với Mễ Giai, Mễ Giai lễ phép cười đáp lại.
“Nếu không phiền thì chúng ta cùng nhau dùng cơm đi, vừa vặn em muốn giới thiệu với anh một người”. Mạc Liên Huyên chỉ chỉ một vị trí cách đó không xa, nơi đó có một người đàn ông đang ngồi đọc văn kiện một cách nghiêm túc.
Mễ Giai nhìn theo ngón tay cô ấy, trong lòng cả kinh, sao lại là anh?. Người đàn ông kia không phải ai khác mà chính là ông chồng Nghiêm Hạo của cô.
Mạc Chấn Huân cũng nhận ra Nghiêm Hạo, quay đầu nhìn Mễ Giai, thu hết biểu cảm của cô vào trong mắt, nhướng mày, mỉm cười nói với Mạc Liên Huyên, “Được thôi, em nên giới thiệu thật tốt”.