[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - Chapp 7
Chappp 7
Truyện : Phong Hoa Tuyết Nguyệt
Nam : Viêm Dạ Phong
Nữ : Đông Phương Nhược Hàn.
——————————————————
Sau buổi tối cuộc chiến thức ăn đó, cô đã ngủ rất ngon.
Lần đầu tiên được nam nhân chăm sóc chu đáo như vậy.
Mà cô lại không hề đề phòng.
Một chút cũng không .
Trời đã sáng nhanh vì những ngày hè nóng nực này .
Biệt thự trắng ngay lập tức được chiếu sáng .
Nó như cung điện.
Đứng sừng sững như khổng lồ.
Nhược Hàn vẫn còn say giấc thì cậu đã ra khỏi căn biệt thự.
Như Công chúa ngủ trong rừng vậy. Nằm yên vị trên chiếc giường trắng, Đôi mắt phượng hoàng vẫn nhắm .
Hôm nay cô không gặp ác mộng.
Và ngủ rất ngon.
Trước lúc rời khỏi cậu không quên dặn dò Bà Hiền là phải chăm sóc cô tốt.
.
Chiếc oto hạng ghost khắp mình phủ những lớp kim cương nhỏ đáng giá phải 3000.000 USd đã lăn bánh rời khỏi khoảng sân rộng của biệt thự.
Và ngay lập tức chỉ sau vài phút, một chiếc BMW khác đã đậu lại tại chỗ đó.
Một người đàn bà trạc 60-65 tuổi bước ra vẻ quý phái tột đỉnh được sự hầu hạ của tên vệ sĩ và ngay sau đó là một cô gái trên người là bộ đồ rất gợi cảm. Không cần nghĩ nhiều cũng đoán ra đó Là Vân Thư – Con gái chủ tịch tập đoàn Vân Thị
Và
Người phụ nữ trung niên quý phái đi theo ả chính là Tôn Hà – Phu nhân Của Tôn Thị chính là mẹ của Tôn Tử Hàm.
Ngay lập tức trong nhà mấy người làm đều đi ra vội vã.
– Phu nhân, phu nhân sao lại đến đây. Cậu chủ vừa rời khỏi.
Bà hiền vẻ mặt sợ hãi lúng túng nói. Rồi nhìn qua Vân Thư .
– Vân…Vân..
Bà chưa kịp nói gì ả đã cướp lời.
– Bà còn giám giấu giếm À? Cô ta ở đâu ?
Ả nói bằng giọng tức giận.
– Cô ta…cô ta…là..ai…ai ?
Bà Hiền sợ hãi cúi gằm mặt.
– Bà Hiền.. Bà đang bao che cho con hồ ly kia sao?
Tôn Hà lên tiếng cùng với khuôn mặt như muốn ăn tươi nuốt sống bà.
– Tôi không dám, phu nhân.
– Cô ta ở đâu ?
Tôn Hà rít lên làm đám người làm phải sợ hãi, run rẩy, Vân Thư vẻ mặt thích thú cao ngạo.
Công chúa vẫn còn đang ngủ yên giấc, phải nói rất yên bình.
Nhưng.
Rầm !!!