[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - Chapp 5
Chapppp 5
Truyện : Phong Hoa Tuyết Nguyệt
Kind : Ngôn tình xuyên không
Nam : Viêm Dạ Phong
Nữ : Đông Phương Nhược Hàn
———–
Chapp 5: KẺ THỨ BA
Cậu biết không thể nào ép cô được.
– Thân là Thiên Kim của Phủ thừa tướng, ta không thể làm ô nhục thanh danh của cha ta.
Cô nói bằng giọng kiên quyết, rồi lại quấn chặt chăn hơn.
Có thể cô đã phải trải qua chuyện gì nên mới như vậy,
Cậu chỉ nghĩ đơn giản như vậy.
– Tử Hàm, huynh không thể tìm cho ta một bộ y phục nào kín đáo hơn à?
Tiếng nói vọng ra trong chăn.
– Có đấy.
Cậu cười nhẹ, Đôi mắt phượng hoàng sáng long lanh nhìn cậu.
– Huynh có rồi sao ? Nhanh vậy?
Cậu gật nhẹ đầu.
– đúng vậy.
Rồi lát sau bộ y phục mà cậu nói chính là bộ đồ lúc cô từ bệnh viện chạy ra, bộ đồ đó đã được Bà Hiền để.
Nhưng.
Cô không hề biết đó là đồng phục của bệnh nhân.
– Cái đó có vẻ ổn.
Nói xong , cậu ra hiệu cho Bà Hiền rồi đi ra ngoài.
Đã 7h hơn rồi.
– Cậu chủ.
Tiếng Bà Hiền Ngay phía sau.
– Chúng tôi đã chuẩn bị bữa tối rồi.
Hôm nay phu nhân có dặn cậu ra ngoài xem mặt.
– Vậy thì sao ?
– Có phải chỉ cần chuẩn bị cho cô gái kia thôi không ?
Bà Hiền vẫn rất cẩn trọng trong từng lời nói.
Tôn Tử Hàm vẫn khuôn mặt lạnh lùng như không hề hứng thú với việc hẹn tối nay.
– Tôi biết rồi.
Câu nói vừa dứt Bà hiền cũng không nói gì nữa mà đi luôn.
– Tử Hàm, huynh không được bỏ ta lại một mình.
Một giọng nói nhẹ nhàng phát ra từ phía sau.
Một cô gái với đôi chân trần đang bị cái quần kia che hết cả bàn chân. Mái tóc dài đen xỏa thẳng xuống, khuôn mặt trắng bệch vô hồn nhìn cậu.
Khuôn mặt thanh tú diễm lệ của cô không thể làm bất kì người đàn ông nào kìm nén được.
Cô tiến gần.
– Sao lại ra đây ?
Cậu hỏi cô dù chất giọng rất lạnh lùng nhưng vẫn ấm áp một cách nhẹ nhàng.
Chưa bao giờ cậu đối xử với phụ nữ như vậy.
– Huynh lại đi à ?
Cô đưa đôi mắt ngây thơ ngước lên nhìn cậu, đôi mắt phượng hoàng đẹp đến nỗi xoáy vào lòng người nhìn một cảm giác như mất hồn.