[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - CHAP 69
Viêm Dạ Phong bế cô lên chiếc Li mô đen dài đậu ngay cạnh đó như được chờ sẵn.
Dương Tích nhanh chóng bước xuống xe, khuôn mặt vô cùng lo lắng nhìn anh từ dưới dốc cõng cô lên với thân thể toàn là máu.
Dương Tích chất giọng vừa khẩn trương nói ” Phong Thiếu, hãy để tôi, Ngài bị thương rồi “
Viêm Dạ Phong không nói gì, đôi mắt nhìn thẳng đi tới cửa xe, cánh cửa xe mở ra, đám vệ sĩ đã đứng đó xếp hàng chờ sẵn, đợi anh lên xe rồi họ mới có thể đi theo sau.
Xe li mô dài khổng lồ đen nghịt sừng sững chờ đợi, viêm Dạ Phong không chút tỏ thái độ , Anh nhanh chóng bước lên xe, bên trong chiếc li mô hết sức tiện nghi, có đầy đủ bàn ghế, ấm trà, những vật dụng cần thiết.
Viêm Dạ Phong đặt cô nằm xuống chiếc sô fa đen dài ở giữa xe.
Dương Tích cũng vừa lúc đưa tới hộp sơ cứu dấu cộng đỏ đặt cạnh cậu .
Anh kiểm tra chiếc hộp một chút, chất giọng khàn nhẹ hạ thấp theo anh ngồi trước mặt cô ” Cho xe chạy “
Dương Tích cúi đầu liền lên đầu xe, ngồi vào chỗ lái.
.chiếc xe không bao lâu đã di chuyển.
Nhược Hàn định ngồi dậy nhưng lại bị bàn tay thô bạo ấn xuống ghế .
” Đừng cử động “
Anh lấy hộp cứu thương ra trước mặt, nhìn một loạt, rồi quyết định dùng bông thấm nước lau sạch máu trên trán cô.
” Dạ Thiếu… Tôi không sao “
Cô cố ý muốn né tránh bàn tay đang đưa ra giữa không trung để chạm trán.
.
Viêm Dạ Phong quét đôi mắt lạnh, cương nghị như không làm được điều anh muốn sẽ không yên ổn.
” Tại sao lại ở đó? “
Câu hỏi xé tan bầu không khí đáng sợ, Nhược Hàn nuốt cục nước bọt khôn khan vào, mà không để Ý anh đã lau sạch máu từ bao giờ.
” Tôi.. Tôi… “
” Nói”
.viêm Dạ Phong lấy lọ cồn khử trùng.
Không dây dưa thêm nữa, anh thô bạo, trực tiếp đổ vào đỉnh đầu.
Á ..
Nhược Hàn thét lên đau đớn, đồng thời bàn tay bóp chặt eo trái của Anh, khiến lo cồn trên tay anh như muốn rơi xuống mà phải cố chịu đựng, cô bóp ngay chỗ vết thương sâu nhất của viên đạn bắn hụt.
Anh cảm nhận được thứ chất lỏng đang trào ra di chuyển xuống bụng.
” Tại sao tôi phải nói với anh? “
” Tôi đã cứu cô “
” Lần trước tôi cũng từng cứu anh, vậy xem như chúng ta hòa “.
Vết thương đã khử trùng xong, máu cũng ngừng chảy.
Nhược Hàn đã đỡ hơn rất nhiều….