[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - CHAP 63
Sự thật là Tôn Tử Hàm đã một thân một mình tới đó, không chút do dự. chiếc Ghost chạy nhanh như bay hơn bao giờ hết, khuôn mặt lãnh lẽo có thể làm đông cứng cả thành phố Iris bất cứ lúc nào, cậu đưa một bàn tay ra mở chiếc hộp vốn có sẵn trong xe, một chiếc FN-Five Seven được lấy ra, đó là khẩu mới nhất, không dùng đạn mà dùng kim độc khiến đối thủ chết ngay tại chỗ khộng kịp thở hổn hển, Tôn Tử Hàm đã nghĩ sẽ không bao giờ đụng đến loại súng này, cậu đánh đôi mắt nâu khói âm u lên chiếc súng , thân thể cao lớn tỏa ra luồng khí lạnh lẽo vô cùng, đôi mắt cũng nhuộm tia đỏ lửa.
..
hương khói bay nghi ngút trong căn phòng tối đen như mực, đôi mắt màu hổ phách nhìn lên khoảng vô định , cả thân hình cao lớn ngồi trên ghé sooffa không động đậy. một bàn tay dài rắn chắc gõ gõ năm ngón trên bàn vẻ chờ đợi. cả người cậu đều toát lên sự lãnh lẽo, dáng người cao cao tại thượng đang ngự trị, cả khu biệt thự cũng lãnh lẽo trong đêm tối mịt mù đang gợn sóng.
tít tít..
chiếc điện thoại bàn reo rắt, đôi mắt di chuyển, nhấn phím bất kì.
– Nói.
“Phong Thiếu, Lý Mạnh đã tới khu biệt thự VV ngoại ô”
“Tôn Tử Hàm?”
“đoán chừng 10 phút nữa sẽ tới”
“..”
Viêm Dạ Phong không nói gì, chỉ khẽ thở dài nhẹ nhõm, đôi mắt nhắm nghiền lại, tựa lưng vào ghế, đôi chân dài rắn chắc bắt chéo trên bàn, một bàn tay để lên trán sờ nhẹ .
“Phong Thiếu, chúng ta thật sự không nên can dự vào chuyện này?” giọng Dương Tích có chút sốt ruột.
Đôi mắt bừng mở, Viêm Dạ Phong nhướn mày, nhếch mép tạo nên một đường cong hoàn mỹ.
“Hôm nay tôi mệt rồi, Tôn Tự Hàm Tự có cách”
câu nói vừa dứt, điện thoại cũng mất tín hiệu nhanh chóng.
…..
Chiếc rèm cửa trắng lần lượt đóng lại, căn phòng chỉ có duy nhất ánh sáng từ kẽ hở trên rèm cửa, Nhược Hàn bị ném mạnh lên giường một cách thô bạo, Lão cởi chiếc áo khoác ngoài ném xuống sàn, rồi mò lên giường.
Nhược Hàn liên tục đẩy người lùi sau, cả bàn tay hay đôi chân đều bị trói chặt, đôi môi cũng bị khống chế bởi chiếc khăn bịt quấn chặt , Lý Mạnh đưa bàn tay nhăm nhúm già nua ra kéo chiếc khăn bịt miệng xuống, rồi theo đó đưa bàn tay di chuyển qua hỏm má cô, mơn trớn làm lão đầy kích thích.
“Em yên tâm, bọn họ không tới trong vòng 5 phút nữa, tôi sẽ hầu hạ em chu toàn”
lão cười gian ác, nhìn xuống bờ vai trắng nõn nà kiêu sa như ngọc của cô không khỏi phấn khích. lão già cúi đầu xuống, đầu lưỡi đưa ra theo đó di chuyển từ cổ xuống bờ vai rồi xương quai xanh đầy quyến rũ.
Nhược Hàn cảm nhận một thứ chất lỏng dơ bẩn đang dính chặt trên người, cảm giác ghê tởm khó chịu tột cùng bao vây lấy người cô, cô ra sức đẩy người lùi lại, rồi giãy giụa nhưng tất cả đều vô dụng, hai bàn tay lão đặt hai bên vai cô mơn trớn đầy thô bạo, lão đánh ánh mắt nhìn xuống khuôn ngực đầy đặn bị che lấp bởi một lớp vải lụa , cả người cô toát lên mùi thơm tho gây nghiện. mùi hương tự nhiên tổng hợp.