[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - CHAP 62
Chiếc bao tải sau khi chạm đất tầng hầm của Khu giải trí, Tên Thư kí nhanh chóng kéo một chiếc thùng rác to hơn hai thân người cạnh đó.
Lý Mạnh vẫn còn đau rát vết cắn lúc nãy, lại bị thấm nước trên quãng đường rơi xuống tầng hầm nữa.
“Lý Tổng , ngài định đưa cô ấy đi đâu? ” Tên Thư kí hạ thấp giọng dò hỏi vừa toát lên nét sợ hãi vô cùng.
” Bây giờ, dù có đi đâu cũng là đường chết, sao không quyết một phen với Viêm Dạ Phong, đưa cô ta đến khu nhà hoang ngoại ô rồi tính tiếp ” Lão nhanh chóng cùng Thư kí đẩy chiếc bao vào thùng rác, rồi lại chỉnh sửa kín mít bộ đồ trên người, chiếc mũ lưỡi trai lao công kéo sụp xuống, bộ quần áo bẩn thỉu ướt át, cộng với khẩu trang.
Rất khó có thể nhận ra được lão già trong bộ trang phục này.
Mỗi ngày, khi giải trí A đều thải ra rất nhiều rác thải đủ các loại, lao công cũng tấp nập ra ra vào vào để không ảnh hưởng cho khu giải trí, cánh cổng sau A7 là cổng thứ 7, cũng là cổng dành riêng cho việc đưa chất thải ra ngoài cũng như rác một cách cẩn trọng.
Nhưng cũng may mắn cho lão là vừa kịp lúc đang giờ đẩy rác vào buổi đêm khuya, các lao công đều từng người từng người đẩy rác lên chiếc xe tải khổng lồ gần đó .
Cũng không ai nghi ngờ về việc một người lao công đẩy chiếc xe rác ra ngoài nên bảo vệ cũng không tỏ ra khắt khe mà ở một chỗ đứng nhìn.
” Này, hai tên kia, xe rác ở đây, lại định đưa đi đâu?” Một tên bảo vệ thấy sự bất thường khi chiếc thùng kia di chuyển sang chỗ khác mà không có ý định đẩy lên chiếc xe tải bốc mùi kia.
Tên Thư kí lập tức cúi đầu, trong lòng như chỉ muốn vỡ vụn ra. ” Đây là chiếc xe đặc biệt mà Phong Thiếu dặn phải giải quyết tận gốc “.
Tên bảo vệ như có chút hiểu, Việc Viêm Dạ vốn ác quỷ tàn nhẫn có thể giết người mà không sợ cảnh sát không phải hắn không biết. Nhưng hắn phân vân vào ngày tốt như thế này, sao lại động thủ giết người được.
” Tôi cần kiểm tra “
Lý Mạnh cúi đầu, che chắn lại thùng rác ” Phong Thiếu muốn giải quyết nhanh chóng, cậu như vậy làm khó cho chúng tôi quá! “
” Phong Thiếu sẽ không giết người vào ngày vui chứ? Không được! tôi cần kiểm tra! “
.tên bảo vệ nằng nặc đòi kiểm tra, hắn tới gần do xét.
Tên Thư kí nhìn Lý Mạnh như hết cách, Lý Mạnh gật đầu vẻ như ra hiệu hành động gì đó.
” Vậy, Ở đây đông người quá, có người thấy lại không ổn, lúc đó cậu có chịu trách nhiệm được không? ” Lý Mạnh giọng đe doạ nói.
” Dù sao tôi cũng phải kiểm tra kĩ càng, thà nhầm chứ không thể bỏ sót! Huống gì tôi cảm giác chưa bao giờ thấy hai người, mau mau cởi khẩu trang ra “
Hắn đề nghị vừa cố tỏ ra quyền lực .
” Là thế này, chúng tôi sẽ làm vậy, nhưng hãy tới phiá trước để đảm bảo an toàn , coi như cậu cũng hoàn thành nhiệm vụ mà chúng tôi cũng không phải lo sợ. ”
Tên bảo vệ chần chừ, dò xét một hồi