[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - CHAP 61
“….”
” Chỉ là cháu cần xác thực vài chuyện ” Viêm Dạ Phong bình thản như không, giọng nói vô cùng thản nhiên, nhưng trong lòng lại vô cùng rối rắm.
Nếu là sự thật không biết bàn tay cô có bị bóp nát ra không.
Nhược Hàn thở phào nhẹ nhàng, mặc dù không hiểu nhưng cô biết, bản thân cô sẽ bị Viêm Dạ Phong tiếp tục làm phiền.
Vì nét nghi ngờ lộ rõ trên khuôn mặt cậu.
Vết đỏ ở cổ tay cô, hầu như không một ai để ý, có thể đó chỉ là một cái bớt đỏ son, mà bẩm sinh có.
” Nhẹ nhàng một chút, ít ra cô ấy cũng là phụ nữ ” Tử Hàm lạnh giọng phán.
” Đông Phương tiểu thư, đã mạo phạm! ” Viêm Dạ Phong không nhìn Tôn Tử Hàm, mà ánh mắt đầy dò xét lập tức đanh lại, đôi mắt hổ phách dịu đi, cậu nhếch mép tạo nên độ cong hoàn mỹ như vầng trăng khuyết.
Nhược Hàn biết làm gì.
” Không sao. ” Trong chỗ đông đúc như thế này, vẻ mặt luôn phải vui vẻ, nhẹ nhàng để không ảnh hưởng cho Tôn Tử Hàm, cô chỉ hơi mím chặt một, gật đầu nhẹ.
Khi ánh mắt Viêm Dạ Phong vẫn dán vào , mùi lạnh băng bao phủ lấy thân thể cô. Ánh mắt tuy bình thản nhưng lại như là một lời nhắc nhở nguy hiểm, chỉ mới bắt đầu. Nếu cậu không có câu trả lời mà mình muốn sẽ không dễ dàng buông tha.
” Tử Hàm, Em muốn vào phòng vệ sinh “
Tôn Tử Hàm trầm mặc, ánh mắt đầy trìu mến.
” Anh không cần lo lắng, em chỉ đi một lát!” Nhược Hàn tiếp tục trấn an cậu.
Tôn Tử Hàm vài giây sau mới cứng ngắc gật đầu miễn cưỡng, trước khi đi, cậu vẫn không quên nhắc nhở.
” Chú ý an toàn ”
” Nếu cậu không an tâm, cháu sẽ để người đi theo cô ấy, như vậy cậu có thể quay lại bàn chính sự! ” câu nói vừa dứt, Viêm Dạ Phong đưa cánh tay giữa không trung, ra hiệu, một nữ phục vụ nhanh chóng đi tới, không dám chậm trễ.
” Đi theo cô ấy ”
” Vâng, thưa ngài ” Nữ phục vụ cúi mặt đáp lại lịch sự.
” Không cần đâu… “
” Nếu cô ta, xảy ra chuyện gì khiến Tôn Thiếu không vui, cô cũng đừng nên trở về ” câu nói đầy sự đe doạ vừa đùa, nhưng lại khiến cô phục kia sợ hãi.
” đi đi ” Viêm Dạ Phong vẫy bàn tay như xua đuổi.
” Tôn Thiếu. Mọi người đang đợi cậu ở phòng A bàn chuyện, cậu lẽ nào muốn bỏ lỡ? ” giọng nói đầy sự kiêu hãnh vừa lãnh đạm. Viêm Dạ Phong không đợi câu trả lời mà thản nhiên sải bước đi trước. Mùi bạc hà vẫn còn vương vấn lại một chút.
Tôn Tử Hàm lặng lẽ nhìn theo bóng đã khuất của Nhược Hàn trong lòng không khỏi bất an nhẹ.
—-
” Xin hỏi, Tiểu thư đến từ đâu mà lại có thể xinh đẹp xuất chúng như thế này? ” Cô phục vụ rạng rỡ, tươi cười đầy thán phục nói, nhưng vẫn không quên đề phòng về tính cách của cô, lỡ như mình nói không đúng Hoặc không vừa ý.