[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - CHAP 60
– Cô…
– Tử Hàm, em tới rồi sao?
giọng nhẹ nhàng phát ra từ Triệu Tử Hy, bà nhẹ nhàng bước tới không chút tiếng động, làm dịu đi cơn nóng nảy sắp trào ra từ Phi Yến Vi, bà đưa ánh mắt dừng lại ở Nhược Hàn. Nhược Hàn nhận ra người phụ nữ trước mặt, vẻ đẹp quí phái , thanh cao sắc sảo đấy không thể nào muốn quên là quên được.
– Nhược Hàn, lâu rồi không gặp.
bà niềm nở, không chút do dự nở nụ cười nhẹ, đối với bà ngày đặc biệt quan trọng như thế này, không thể để bị ảnh hưởng được, dù sao bà cũng là ngời phụ nữ lăn lộn trên thương trường, là người phụ nữ khá bản lĩnh. không thể tính toán chuyện không đâu.
– ngày đặc biệt như thế này, em đương nhiên phải tới.
Tử Hàm cười nhẹ đáp lại, bàn tay vẫn nắm chặt tay cô có chút run nhẹ, Nhược Hàn nhận thấy người đàn ông này đang khá bất an khi liên tục mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người cô.
– Xem ra em sắp có tin vui thì phải.
tin vui ở đây chính là Tôn Tử Hàm đã bắt đầu biết bảo vệ, có người phụ nữ để yêu thương.
– Chị quan tâm em quá rồi. Dạ Phong cũng đã tới lúc lập gia đình rồi.
Phi Yến Vi càng siết chặt cánh tay Viêm Dạ Phong tỏ ra thích thú trước câu nói của cậu, càng không quên tỏ ra vẻ mặt đắc ý trước bao nhiêu người, ả đang cảm thấy hãnh diện khi được ở gần người đàn ông hoàn hảo này.
– Cậu lo xa rồi.
Viêm Dạ Phong từ tốn đáp lại, đồng thời gỡ bàn tay của ả ra với khuôn mặt không chút cảm xúc.
– Thứ rẻ mạt nhất chính là tình yêu.
Viêm Dạ Phong cố ý nhấn mạnh, đôi môi mềm cong lên đầy sự kiêu ngạo.
Phi Yến Vi cắn môi vẻ hụt hẫng, kèm chút mất mặt. ả nhìn qua Phi Vũ một cách hậm hực. Phi Vũ đã yên vị ở một nơi khác nâng niu ly rượu cùng các cổ đông tai to mặt lớn khác. Ả cũng một mình nên không dám ho hé thêm lời mà im bặt cắn môi chịu đựng.
Tôn Tử Hàm nhíu mày tỏ vẻ khó hiểu, nhưng chính bản thân đã hiểu mà cậu lại không muốn hiểu.
thứ rẻ mạt nhất là tình yêu? cậu cũng muốn xem, Viêm Dạ Phong còn kiêu ngạo như vậy đến bao giờ. rồi sẽ có một ngày cậu ta đau khổ vì nó. và con người sẽ dễ chết đi nếu không có tình yêu.
– Cậu cũng muốn xem xem, thứ rẻ mạt đó đáng giá bao nhiêu.
đôi mắt lóe lên tia ôn nhu, bình thản, Cậu điềm nhiên như không :” Rẻ mạt tới mức cả đời này cháu cũng không muốn nghĩ “. cậu nhếch mép cười nhẹ.
– Được rồi, hôm nay là ngày vui của cháu, xem ra mọi người cũng đã đông đủ. Vậy, cháu cũng không ở đây bàn luận vấn đề khác nữa.
Dứt lỜI, Viêm Dạ Phong, quay người nửa vòng, tiến về phía tấm thảm đỏ đặt ngang, Nhược Hàn vẫn cúi gằm mặt không chút biến động. cô chỉ chằm chằm nhìn vào tấm thảm đỏ có đôi chân mang đôi giày da quý giá kia.