[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - chap 52
CHAP 52:
PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT
••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
Rầm…
Nhược Hàn vừa rời khỏi chưa đầy vài phút, một thứ âm thanh phát ra từ cánh cửa như muốn rời ra.
Tất cả đã được sắp đặt sẵn là cái bẫy.
Đám người lạ hoắc đã đứng đó chờ sẵn, như chỉ đợi sự việc chỉ có vậy.
Viêm Dạ Phong phủi tay vào nhau, khuôn mặt lãnh khốc kéo ghế lại nhẹ nhàng ngồi xuống đối diện với cái xác đang nằm dài ra trước mặt, những vết máu bê bết đỏ dính chặt trên sàn, ngay cả chiếc sơ mi trên người cậu cũng không ngoại lệ.
Dạ Phong không có ý định trốn tội hay hủy mọi bằng chứng , mà cậu còn cố tình ngồi đó chờ sẵn.
Ngoại trừ việc xóa vết vân tay trên súng của Nhược Hàn ra, mọi việc vẫn để yên như cũ.
Cánh cửa mở toang như rời ra. Một đám người cao to tóc vàng, da đen, trắng đầy đủ đã đứng trước cửa phòng.
Kèm theo đó, âm thanh của những chiếc xe cứu thương vừa cảnh sát đã nghe hàng loạt khắp thành phố nơi cậu đang ở.
Viêm Dạ Phong nhíu mày, Đôi môi nhếch lên một cách tự nhiên.
Bàn tay gõ gõ trên thanh ghế vẻ thản nhiên.
Mái tóc hất ngược trông lại nhìn một cách men lì.
Lông mày thi thoảng nháy nháy giật giật.
– Thư kí Dương, Anh cần phải ở lại với Viêm Dạ Phong mới đúng.
Dương Tích vừa đưa cô ra khỏi khách sạn một cách an toàn, liền cúi người xuống.
– Cô yên tâm, Viêm Tổng tự có sắp xếp. Cô đứng đây đợi, một lát nữa sẽ có người đưa cô về nước an toàn.
Câu nói vừa dứt Dương Tích định quay người đi lên.
– Khoan. Viêm Dạ Phong sẽ không sao chứ?
Đôi mắt của cô thoáng lên chút lo lắng, không an lòng. Thậm chí cô còn chưa kịp nói gì với Dạ Phong.
Nhược Hàn lại vô cùng rối bời, thân trí vẫn còn quá sốc với chuyện ban nãy.
Là tại cô hành động đột xuất gây hại cho Viêm Dạ Phong chăng?
Không không, cô đã cứu hắn mà.
Dương Tích đưa bàn tay chạm nhẹ vào một bên vai nhỏ bé của cô, hơi thở nhẹ nhàng, trầm cảm.
– Cô yên tâm. Tôi mong cô có thể an toàn ra khỏi đây.
Dứt lời, Dương Tích nhanh chóng cùng đám vệ sĩ đi lên Thang máy.
Nhược Hàn ngồi hẳn xuống ôm cả thân thể run cầm cập vì sợ hãi, mọi âm thanh réo rắt vang khắp cả xung quanh làm cô càng thêm sợ hãi lo lắng hơn.
Những chiếc xe chói mắt dừng lại, cùng cả chục người mang bộ quân phục đen đi xuống vội vã lên lầu, trên tay họ đều có sẵn những ngọn AK .