[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - CHAP 47
CHAP 47: PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT
Ring Ring Ring.
– Nói đi.
– Phu nhân đang tìm cậu và cô Nhược Hàn.
Giọng gấp gáp của Thư Kí Lê từ đầu dây kia . Tử Hàm vẫn bình thản lái xe đến lạ như không quan tâm đến cơn thịnh nộ của bà mẹ.
– có chuyện gì để mai nói.
– Tôn thiếu. Phu nhân đang rất tức giận.
Tụt tụt…
Tôn tử Hàm bỏ chiếc phone ra khỏi. Đồng thời nhấn nút đỏ.
– Anh gặp rắc rối gì à ?
Nhược Hàn nhẹ nhàng hỏi.
– Nếu nói không là tôi nói dối. Nếu nói có cũng không có gì lớn cả. Em nghĩ sao?
Nhược Hàn lắc đầu, cười nhẹ.
– Tôi có thể giúp gì ?
– Em chỉ cần ngoan ngoãn ở gần tôi là được.
Nhược hàn vội thu lại nụ cười. Cô không biết nói gì thêm. Cảm giác như khó thở trong lồng ngực.
– Tôi chỉ cần em được an toàn.
– Ra vậy.
——————–
– Viêm Tổng, Đã chuẩn bị xong nội trong ngay mai có thể đi.
Bàn tay thon dài gõ nhẹ trên bàn như đang suy ngẫm , hai hàng lông mày xanh mướt kèm mái tóc hất ngược, Viêm Dạ Phong điềm tĩnh không nói gì .
– Ngài muốn khi nào xuất phát?
Dương Tích vẫn cố gạn hỏi một cách cẩn trọng hơn.
– Đêm nay đi.
– Viêm….Tổng…ý ngài…
Dương Tích lắp bắp vẻ không hiểu cậu đang nghĩ gì mà đưa ra quyết định này.
– Không.. Ngay bây giờ xuất phát .
Câu nói vừa dứt cậu ngồi dậy, tiện tay với lấy chiếc áo choàng đen dài gối.
– Thư Kí Dương chuẩn bị đi.
– Tôi sẽ chuẩn bị ngay. Viêm Tổng.
Căn Phòng đen như mực đã yên tĩnh hơn không một bóng người.
Viêm Dạ Phong ngay trong đêm đã rời khỏi Iris .
—–
Đêm cuối cùng cũng qua đi ngày lại đến. Khu biệt thự trắng đã bị vây kín ngoài cổng. Đám phóng viên đã chờ sẵn trước khu biệt thự riêng của Tôn Thiếu.
Ngay cả công ty Tôn Thị cũng đã chật ních người. Dù vậy tôn Tử hàm vẫn đi làn việc như không có chuyện gì. Những tờ báo trang mạng đều đã bị cậu giải quyết chuyện tối qua nhưng hình như đám phóng viên vẫn khôg có ý định bỏ qua món tiền lớn từ miệng cậu nói ra mới được.
Họ vẫn bám theo cậu và nhược hàn.
– Tôn Tử Hàm… cậu không định giải thích rõ à? Nếu chỉ vì chuyện muốn bảo vệ Nhược hàn mà phải làm vậy thì nên để Quách An tôi làm còn hơn.