[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - CHAP 46
CHAP 46 : PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT
– Nhược Hàn, Chúng ta đính hôn đi.
Cô ngước mắt lên nhìn, hai đôi mắt cách nhau không xa.
Tôn Tử Hàm nếu chỉ cần vì muốn bảo vệ cô thoát khỏi Tình huống này mà phải Nghĩ đến cách này thì quả không được hay cho lắm.
Nhược Hàn cũng chỉ nghĩ vậy. Cậu làm như thế này là vì cô.
Nhưng đôi mắt nâu khói lại đang chờ đợi. Đôi mắt ấy trở nên đầy hy vọng. Cậu nhìn cô bằng ánh mắt lạ thường. Tuy chỉ là muốn thoát khỏi đây nhưng sao câu trả lời lại khó đến vậy. Hình như không giống như là đang diễn kịch.
Nhược Hàn thi thoảng lại cúi đầu xuống lại nhìn quanh vẻ không thoải mái một cách khó xử.
-Tôn Thiếu. Anh nghĩ mình đang làm gì vậy?
Phi Yến Vi như nuốt không trôi cục tức. Ả gằn giọng hỏi rõ.
– Như cô thấy.
Tử Hàm cũng chỉ lạnh giọng trả lời cho qua. Cái cậu quan tâm nhất là Nhược Hàn.
– Tôn Thiếu . Quả thực đã có trái tim của mỹ nhân rồi sao? Có vẻ lại không ổn?
Lý Mạnh quét đôi mắt nghi ngờ nhìn Nhược Hàn.
Cả đám đông cũng đang chờ đợi.
Nhược hàn cảm nhận bàn tay đặt trên vai cô gần như đã ướt đẫm. Mồ hôi đã túa ra bám chặt vào vai cô. Cô cảm nhận được cậu đang căng thẳng lại đang chờ đợi từ cô.
Chưa bao giờ cô thấy Tôn tử hàm như bây giờ trông cậu lại có vẻ vừa lo lắng .
– Tử Hàm. Thì ra cậu đã có dự tính.
Quách An há hốc mồm nhìn cô và cậu như không nói nên lời.
– Tôn Thiếu. Anh vì bảo vệ cô ta nên mới làm như vậy. Cô ta lấy tư cách gì được đứng ở đây ?
– Phi Tiểu Thư. Hy vọng đừng thử thách sự nhấn nhịn của tôi. Cô ấy từ giờ sẽ là người của tôi.
Trong mớ hỗn độn đó. Cô kịp nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc cách đó không xa. Phong thái ung dung đến lạ. Cậu vẫn đung đưa ly rượu trên tay như đang xem kịch. Đôi mắt màu hổ phách vẫn nhìn không rời. Đôi môi thi thoảng nhếch lên nụ cười khó hiểu.
– Tử Hàm. Chúng ta rời khỏi đây đi.
Nhược Hàn khẽ cựa người để thoát ra khỏi vòng tay của tử hàm một cách không thoải mái.
Tử Hàm gật đầu . Đặt hai tay lên vai cô nhìn thẳng vào cô.
– Tôi đưa em về.
Dứt lời cậu nắm chặt tay cô cả hai cùng đi ra ngoài.
– Tử Hàm. Cậu định đi đâu. Đang vui mà?
Quách An cũng lật đật chạy theo sau cố gạn hỏi.
– Cậu đừng theo bọn tôi.
Tử Hàm cũng chỉ trả lời vậy. Đám phóng viên cũng đang òa ra như ong vỡ tổ. Quách An cũng như hiểu được.
Chiếc Ghost Bạch kim cũng đã kịp tới. Thư kí nhanh chóng đi ra. Tử Hàm cùng Nhược Hàn nhanh chóng vào trong.
Chiếc ghost đã lăn bánh đi nhanh.