[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - CHAP 38
Chap 38 :
~~ PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT~~
👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍
Ring…
– Tôn Thiếu, ngài quên hôm nay có hẹn với Hàn Thị sao?
– Tôi không quên.
Tiếng lo lắng từ đầu dây truyền tới, Tử Hàm thở dài nhẹ nhàng rồi quay sang.
– Cậu bận cứ đi đi. Không tiễn!
Quách An vui mừng , như đoán được cố tình gạt cậu sang bên.
– Nhược Hàn giao cho cậu. Cậu biết tôi rồi đấy. Có chuyện gì xảy ra..
– Stop!
Quách An vội chặn lời như cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo, một thứ kinh khủng gì sẽ tới từ trong lời nói của cậu.
– Đừng nói thêm lời nào. Tôi đẹp chứ không dễ dãi. Đúng không Mỹ nhân?
Hắn huých vai cô một cái như ra hiệu.
Kèm theo cái nháy mắt tinh nghịch.
Nhược Hàn cười nhẹ vẹ hiểu ý.
– Huynh yên tâm. không ai dám làm gì ta đâu ít ra hắn cũng có quyền lực mà.
– Tôi không yên tâm về cậu ta.
Quách An vẻ bất mãn, cọ ngón tay cái lên mũi rồi đứng trước Tử Hàm vẻ thanh minh.
– Tôn Tử Hàm… Tôi đưa Mỹ nhân đi xả stress.. Chứ không phải đi hotel. Ok?
Tử Hàm, nhếch môi cười nhẹ .
– Cậu nhớ lời cậu nói. Tôi chỉ cần cô ấy an toàn.
Tử Hàm nhấn mạnh từng chữ.
Quách An cũng vì thế mà khói bốc nơi đầu u ám.
– Vậy còn tôi? Ai bảo vệ tôi?
Quách An chỉ ngón tay vào mặt hắn như một đứa trẻ bị bỏ rơi.
Nhược Hàn đặt bàn tay lên vai vỗ vỗ hai cái.
– Ta bảo vệ ngươi.
– Mỹ nhân, nàng nói thật chứ? Ta cảm động quá?!
Tử Hàm chỉ lắc đầu bó tay, rồi lại nhìn đồng hồ, cậu tiến gần cô, đôi mắt nâu khói ấm áp hơn.
– Cô đừng chạy lung tung. Nếu cậu ta bắt nạt cứ nói với tôi.
Cô gật đầu nhẹ rồi cười mỉm vẻ đã hiểu.
– Tôn Tử Hàm, cậu đi đi, Nói nhiều quá.
Quách An vẻ hưng phấn không bị con kỳ đà cản mũi nữa mà xua đuổi cậu đi, nếu không phải có việc gấp hắn đảm bảo sẽ không yên lành với cậu rồi.
– Tôi đi đây.
Nhược Hàn gật đầu đưa tay vẫy vẫy tạm biệt.
Chiếc ghost bạch kim lắn bánh cũng là lúc chiếc siêu xe thể thao màu đỏ tới.
– Mỹ nhân.. Mời..
Hắn mở cửa mời cô vào vẻ ga lăng, vừa đeo kính râm Lên.