[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - chap 30
Chap 30:
👍👍Phong Hoa Tuyết Nguyệt👍👍
———-
– Đừng! Đừng giết ta !
-…
– Đừng !
Mồ hôi túa ra tràn đầy mái tóc làm ướt nhẹp. Nhược Hàn vẫn nằm trong cơn ác mộng không ngừng khẩn thiết cầu xin.
Bàn tay lại vô thức nắm chặt lấy một bàn tay khác cạnh đó.
– Cứa ta , Ta muốn về nhà.
Nhược Hàn vẫn nắm chặt lấy bàn tay lạnh lẽo kia cả người cô đều nóng hổi.
Đôi môi không ngừng lẩm bẩm vẻ sợ hãi.
Viêm Dạ Phong nhíu mày, bàn tay kia che lại ánh sáng từ bóng đèn trên tường đang hất mạnh vào khuôn mặt, hơn nữa, có một bàn tay khác lại đang nắm lấy tay cậu mà bấu chặt, cậu không thể không tỉnh.
– Đừng giết ta!
Viêm Dạ Phong cố ngồi dậy, dựa vào tường, mặc vết thương gần như bị rách lại, cậu cũng kịp thời nhận ra cả thân hình đang bị quấn lấy bởi những lớp băng chằng chịt.
Mái tóc đen rũ xuống, khuôn ngực rắn chắc lộ ra khi cậu đang cố chuyển động.
Thì bàn tay kia lại bị động.
Không cử động được.
Viêm Dạ Phong nngồi đấy cố tình không đánh thức Cô dậy dù thừa biết cô đạp gặp phải ác mộng.
Cậu nhìn vết máu dính trên áo sơ mi dài mà cô đang mặc , trên nền gạch lại thấy vài lọ thuốc lộn xộn, những tấm băng gạc lại lộn xộn.
Chiếc áo sơ mi dinh máu lại nằm trên sàn bị xé một đoạn.
Cậu đã nhớ lại.
Cảm nhận được bàn tay đang bị bám mồ hôi ướt nhẹp do bàn tay của cô nắm chặt, cậu cố dựt ra nhưng lại càng bị nắm chặt hơn.
Nhược Hàn đang rất sợ hãi tột cùng.
– Phụ Thân, cứu con.
-…” viêm Dạ Phong nhíu mày khó hiểu”
– Đủ rồi.
Viêm Dạ Phong dùng bàn tay kia gạt đầu nhược Hàn sang bên làm cô gần như ngã xuống sàn mới kịp tỉnh mà vịn lấy thanh giường.
Rồi cố ngồi dậy, đôi mắt mơ hồ nhìn người đàn ông trước mặt, rồi lại hốt hoảng.
– ngươi.. Ngươi làm gì đấy, sao lại nắm tay ta?
Cô hất mạnh bàn tay ra vẻ vô tội, nhìn cậu đang không chút phản ứng gì.
– Ngươi còn nhìn ta? Là ta tối qua cứu ngươi !
Hừm!
Cô không đợi cậu nói gì mà đã vội kể công.
Đôi mắt phượng hoàng vẫn cố tỏ vẻ tỉnh táo trong lúc hiện rõ gấu trúc.
Ọc ọc
Kèm theo đó là tiếng đánh trống của bụng.
Nhược Hàn có chút đỏ mặt, cảm giác như muốn thiêu đốt cả khuôn mặt.