[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - chap 25
Chapp 25
Phong Hoa Tuyết Nguyệt
———
– Tôi dạy cô cách tàn nhẫn.
Bùng
…
Ực..ực…
– Viêm Dạ Phong, cậu giết tôi đi, xin đừng hành hạ như thế này nữa.
Người đàn ông kia lại thêm một viên đạn xuyên qua cánh tay.
Cả thân hình đều nhuộm máu. Nhưng Viêm Dạ Phong lại nhếch mép cười phấn khích.
Nhược Hàn vẫn đang trong tình thế há hốc mồm hoảng sợ. Nhìn cây súng đang bốc mùi khói.
Viêm Dạ Phong, ngươi đang dạy ta cách giết ngươi đó à ? đồ xấu xa, Âm binh . Tàn nhẫn vô lương tâm.
– vẫn không có câutrả lời ?
Viêm Dạ Phong xoay xoay cái súng , vừa hỏi người đàn ông kia bằng cách đe doạ đáng sợ.
– Viêm Dạ Phong, ngươi đưa ta tới đây làm gì ?
Nhược Hàn như cố nói lớn trước thân hình hơn mình cái đầu cái cổ kia.
– Trả Thù.
Ta lại cần ngươi trả thù? Từ bao giờ có lòng tốt vậy đại nhân họ Viêm kia. Rõ ràng ngươi ngứa tay muốn giết người. Lại còn muốn trước mặt ta. Đúng là vô lời.
– Mọi chuyện đều do một tay tôi sắp xếp, không ai sai khiến.
Người đàn ông kia vừa đau đớn vẫn cố thốt ra. Nhược Hàn hoàn toàn không hiểu, rốt cuộc hắn vì cái gì mà phải liều mạng như thế này.
– Cơ hội cuối.
– Ngài hỏi tôi 100 hay 1000 lần tôi cũng nói vậy thôi. Làm ơn giết tôi luôn đi.
Viêm Dạ Phong đưa cây súng ra trước mặt Nhược Hàn.
– Bắn đi.
nhược Hàn nhìn cây súng mà run sợ. Cô không thể ra tay giết người được.
– Cô không bắn, vậy tôi bắn cô.
– Khoan.
Nhược Hàn nhắm mắt nói. Viêm Dạ Phong Cười khẩy. Thu lại cây súng .
– Ta…ta có vài lời trăng trối.
Nhược Hàn. Mày muốn chết thật sao ? Mày chết sẽ được về phủ, được gặp Phụ Thân. Tại sao không thử một lần, nhưng nếu mày chết thật thì phải làm sao ?
Ngu xuẩn!
Không được nghĩ bậy.
Chết là hết.
Viêm Dạ Phong nhíu mày.
– Ý ta là…Ông ta sẽ có vài lời trăng trối.
– Tôi không có thói quen dài dòng.
Viêm Dạ Phong phán ra một câu lạnh tận cột sống.
– Dương Tích. Điều tra xong cả chưa ?
– Viêm Tổng, đã điều tra và canh gác.
Ngay lập tức người đàn ông kia sửng sốt ngạc nhiên. Hắn rít lên vừa đau đớn lại đầy hận thù.