[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - chap 16
Chapp 16
Truyện: Phong Hoa Tuyết Nguyệt
Kind: Ngôn Tình Xuyên Không
Nam : Viêm Dạ Phong
Nữ: Đông Phương Nhược Hàn
—-
Chapp 16:
Biệt thự của Viêm Dạ Phong không phải biệt thự có tầng. Nó giống như một mê cung thần bí càng đi vào trong càng bị lạc.
Cái cổng lại cao hơn chục mét được sử dụng công nghệ là chủ yếu.
Viêm Dạ Phong rất cẩn trọng trong việc bảo quản hàng .
Cậu tuyệt đối không cho nhiều người biết chỗ cất giấu.
Và rất hiếm khi có mặt tại căn biệt thự này.
Nhược Hàn đã bị bỏ đói hai ngày rồi. Cửa bị khóa bởi cậu.
Thiết nghĩ đó là sự trừng phạt của cậu dành cho cô vì đã làm cậu nổi giận.
Nhưng Nhược Hàn không có lỗi. Lỗi là do lão già họ Lý háo sắc kia.
Tay Nhược Hàn vẫn còn đau khá nặng.
Viêm Dạ Phong lại không hề có mặt đã hai ngày.
Cậu còn không trở về không biết Nhược Hàn phải chịu đói đếnbao giờ.
Cô vẫn nằm dài trên giường , váy trắng phủ rộng ra. Cả thân hình lạnh toát lên. Khuôn mặt trắng bệch hơn bao giờ hết.
Đôi môi lại khô khan và rạn nứt. Muốn cử động cũng khó khăn.
Nhược Hàn bắt đầu hơi thở dồn dập. Cô vẫn vùi đầu dưới gối. Nằm sập trên giường.
Một cách khổ sở. Mái tóc dài gần như che phủ hết khuôn mặt. Đã hai ngày cô vẫn nằm im như vậy.
Đôi mắt phượng hoàng hốc hác hẳn đi.
——
– Viêm Tổng, cô gái đó không ổn rồi.
Dương Tích đã bắt đầu lo lắng cho cô.
– Vậy sao?
Viêm Dạ Phong vừa bấm liên tục vào bàn phím vừa hỏi ngược không hề tỏ vẻ quan tâm.
– Viêm Tổng cứ như thế này không ổn.
Cậu nhếch mép cười khẩy mặt cứ dán vào màn hình máy tính.
– Dương Tích. Cậu đang cầu xin tôi vì phụ nữ sao?
– không phải không phải.
Dương Tích lắc đầu nguây nguẩy. Không muốn nói gì thêm nữa.
– Đưa cô ta ra ngoài đi.
Viêm Dạ Phong khuôn mặt lãnh đạm vô thức nói.
Dương Tích hài lòng cúi đầu rồi không nhanh không vội đi ngay.
Viêm Dạ Phong cũng dừng mọi hoạt động lại. Thêm lần nữa nhếch mép cười nhẹ nhưng cũng đủ đóng băng rồi .
—–
Cốc cốc cốc!
…
Cốc cốc cốc!
. .