[Ngược] Phong Hoa Tuyết Nguyệt ( Trùng Dương Vương Cầu Kiến Phu Nhân) - chap 12
Chappp 12💋💋
Truyện : Phong Hoa Tuyết Nguyệt
Kind : ngôn tình xuyên không
Nam : viêm Dạ Phong
Nữ: Đông Phương Nhược Hàn
——-
Chap 12:
– Làm…Làm…Ơn…
Cô nói bằng giọng hấp hối.
– Viêm Tổng…
Dương Tích định nói gì thì ngay lập tức cậu đưa bàn tay lên ra hiệu im lặng.
Dương Tích hiểu ý không nói gì thêm.
Cúi đầu không quan tâm.
Cậu ngồi xuống cạnh cô.
– Cô là ai ?
Giọng nói cao ngạo vang lên. Không hề để Ý sự đau đớn đang dần lấy đi mạng sống của cô.
– Ta…ta …là Nhược Hàn.
– Nhược Hàn ?
Cậu nhắc lại kèm theo đôi môi cong nhếch lên .
– Tôi sẽ chôn cất cô tử tế.
Cậu lạnh lùng nói một cách thản nhiên. Khuôn mặt kia không làm cậu lay động.
Một chút cũng không.
Nhưng cuộc đời cậu lần đầu nhìn phụ nữ lâu và gần đến vậy.
– Ta chưa thể chết… Cứu ta.
Cô vẫn cố van xin dù giọng nói đang ngày một yếu đi.
Nhưng đáp lại là sự hờ hững không hề quan tâm.
Cậu gạt tay cô ra không thương tiếc.
Rồi chỉnh lại áo vest tử tế. Mái tóc hất ngược ra sau nay vì trận chiến đọ súng đã che một nửa khuôn mặt của cậu.
Những giọt mồ hôi đã làm. ướt đậm mái tóc .
Đôi mắt màu hổ phách không hề gợn sóng. Mà luôn lạnh lùng một cách khó nắm bắt.
– Tôi sẽ làm tất cả… Cứu tôi.
Nhược Hàn vẫn không ngừng kêu cứu.
Bước chân đã dần rời khỏi đó. Ngày càng cách xa cô.
Mọi thứ cũng đang mờ dần mờ dần.
Cô ngất lịm vì mất máu đồng thời cũng kiệt sức đi..
Dương Tích vẫn ở đó cùng đám vệ sĩ nhìn cậu đi khuất.
———-
Chiếc ghost xám đã đậu ngay giữa sân biệt thự trắng.
Vừa nghe tiếng xe đám người làm khuôn mặt ai nấy đều trắng bệch, mô hôi tuốt ra . Bàn tay nắm chặt vạt áo.
Tử Hàm bước ra từ trong xe khi trời đã tối mịt.
Khuôn mặt lãnh khốc đi vào trong.
– Cậu…cậu….chủ..về rồi à ?
Bà Hiền ngay lập tức chạy ra lắp bắp hỏi.
Tử Hàm như nhận thấy sự khác lạ hiện trên khuôn mặt của mọi người.
Ngay lập tức cậu Đi lên lầu .