[Ngôn Tình - Sủng] Lão Bà Ngoan Ngoãn Mau Mau Nằm Xuống Phục Tùng - Chương 1: Sinh nhật đáng nhớ
- Metruyen
- [Ngôn Tình - Sủng] Lão Bà Ngoan Ngoãn Mau Mau Nằm Xuống Phục Tùng
- Chương 1: Sinh nhật đáng nhớ
Tháng ba, ánh nắng ấm áp của mùa xuân và những chú chim xinh xinh cất cao tiếng hót dễ thương làm không khí trong vườn hoa Lý gia thêm màu sắc vui tươi rực rỡ.
“Anh Hai, Anh Hai”
Lý Trác Hiên đang ngồi lau lau thanh đao bảo bối, chợt nghe tiếng tiểu muội muội của anh kêu la thất thanh, vội sợ hãi đặt thanh Ưu Linh xuống bàn đá cẩm thạch, dịu dàng cười hiền từ quay người. Một bóng hình nhỏ nhỏ ngã nhào vào lòng anh, kèm theo tiếng cười khúc khích của tiểu muội muội.
“Anh Hai, quà của em đâu”
Lý Trác Hiên bất giác than thầm, con bé này từ sáng tới giờ đã rình mò không biết bao nhiêu người để vòi quà. Cả căn phòng của Lý Tinh Hân bây giờ chất ngập đầu quà sinh nhật từ khắp thế giới gửi về.
“Mau mau, không em giận anh hai đó”
Lý Tinh Hân lém lỉnh nói, thường ngày cô cũng nghiêm chỉnh lắm chứ, nhưng cứ ngày sinh nhật thì có cái gì đó trong cô khiến cô chỉ muốn xử xự như trẻ con thôi. Tính cách này cũng là do anh hai cưng chiều cô quá mà.
“Hân Hân, anh hai không có gì đâu nhưng chị thì có đó”
Giọng mềm mỏng như nước vừa phát ra là của Lý Doãn Nhạc, Lý Tinh Hân hai con ngươi bừng sáng, cô sẵn sàng hất luôn người anh trai quý hoá để lăn xả vào lòng chị ba của cô. Lý Trác Hiên trợn tròn mắt nhìn, anh vừa bị “thất sủng” với tiểu muội muội ư? Con bé này thay đổi cũng nhanh đấy, chẳng cần quan tâm mảy may đến anh khi đã có chị ba.
Lý Doãn Nhạc cười đầy tạ lỗi với Lý Trác Hiên, điều này cũng đâu hoàn toàn trách được cô nha, ai bảo xú nha đầu ham ăn ham chơi này chỉ yêu duy nhất quà cáp. Vừa nghĩ Lý Doãn Nhạc vừa xoa xoa đầu Lý Tinh Hân, dịu dàng mà quan tâm săn sóc
“Tuần trước chị đi Cairo, vừa vặn tìm được thứ này ở một khu chợ truyền thống ven sông Nile, hy vọng em thích nó, nếu không thì chị ba sẽ rất tổn thương nha”
Lý Tinh Hân tròn xoe mắt nhìn chiếc hộp đen tuyền trên tay Lý Doãn Nhạc, cô cẩn thận đỡ lấy.
“Oa”
Lý Tinh Hân sung sướng và phấn khích nâng cao chiếc vòng trên tay. Là một vòng tay thạch anh hết sức tinh tế, mỗi viên ngọc xâu cài vào nhau phát ra ánh sáng tím huyền ảo mơ mộng, nụ cười như ánh dương trên môi cô càng thêm rực rỡ. Lý Trác Hiên cũng bị chiếc vòng làm bất ngờ, Lý Doãn Nhạc lúc nào cũng sắm sửa và mang về đầy đồ hiệu cao cấp, anh không lấy làm ngạc nhiên nhưng món quà sinh nhật lần này.
Thạch anh tím.
Màu tím thuỷ chung.
Lý Trác Hiên chợt suy tư, anh hơi nheo mắt lại hệt như đang trầm ngâm điều gì.
“Em yêu chị ba nhất”
Lý Tinh Hân nhón chân hôn chụt lên má Lý Doãn Nhạc làm cô hơi bất ngờ. Đeo chiếc vòng lên tay, Lý Tinh Hân vụt chạy vào nhà, lúc này Lý Doãn Nhạc vẫn còn ngơ ngác và Lý Trác Hiên ngồi bất động như pho tượng.
Nếu mình đưa quà cho con bé trước, nó có hôn mình như thế không? Lý Trác Hiên nghĩ. Như đoán được anh, Lý Doãn Nhạc phì cười rồi châm chọc