Ngày Mai Vẫn Yêu Em - Mộng Tiêu Nhị - Chương 48: Tất cả kết quả đều như những gì cô mong muốn.
- Metruyen
- Ngày Mai Vẫn Yêu Em - Mộng Tiêu Nhị
- Chương 48: Tất cả kết quả đều như những gì cô mong muốn.
Dịch: Anh Đào
Beta: Cá nhỏ
Diệp Tây Thành để cô yên lòng hơn: “Mấy ngày nay em cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi, anh sắp về rồi.”
Bùi Ninh chỉ có thể giả vờ như không biết gì, nhưng thật ra trong lòng cô rõ hơn ai hết.
Vốn dĩ tài liệu cô nắm giữ trong tay không nhiều, những thứ đó chỉ có thể cảnh cáo và trừng phạt căn bản không ảnh hưởng gì đến Thiệu Chi Quân.
Sau đó David từ máy tính và email của anh ta lấy ra được một ít tài liệu mới có ích, đối với Thiệu Chi Quân cũng không quá nghiêm trọng. Có điều anh ta chắc chắn sẽ bị cấm tham gia thị trường chứng khoán, hơn nữa còn phải đối mặt với hình phạt tài chính.
Sau đó các lãnh đạo cấp cao và các cổ đông sẽ không cho phép anh ta tiếp tục phụ trách Đầu tư Hoa Ninh.
Mục đích của cô đã đạt được. Từ bây giờ Diệp Tây chắc chắn sẽ đề phòng Thiệu Chi Quân hơn nữa từ nay về sau anh ta sẽ không còn cơ hội tham gia vào các dự án của công ty, vì vậy sẽ không có cơ hội kéo cô xuống nước nữa.
Còn về phía Diêu Hi, nỗ lực cũng lãng phí. Bây giờ đang là thời kỳ nhạy cảm, trốn còn không kịp. Cho dù cô ta có ngu đến đâu cũng sẽ không hợp tác cùng Thiệu Chi Quân nữa.
Cô tạm thời cho Diệp Tây Thành thời gian để cạnh tranh thị trường, chỉ là về sau như thế nào thì mỗi ngày lại một khác.
Cho dù biết hết mọi thứ nhưng giọng cô vẫn lo lắng, hỏi: “Tình hình nghiêm trọng không anh?”
Diệp Tây Thành: “Tạm thời vẫn chưa biết, dù sao cũng không nhẹ.”
Bùi Ninh thở dài: “Trong ngành này hoạt động bất hợp pháp khá phổ biến, đều vì tiền. Nhưng có lúc thân bất do kỷ*, anh rể cũng không thiếu tiền.” Về điểm này cô vẫn khó hiểu.
(Thân bất do kỷ*: chỉ người mất hết khả năng tự chủ, hoàn toàn do người khác chi phối hoặc chịu sự khống chế của hoàn cảnh chung quanh)
Trước đây Diệp Tây Thành cũng nghĩ như vậy, vì vậy nên anh mới yên tâm đưa công ty đầu tư cho Thiệu Chi Quân, hơn nữa còn đưa 5% cổ phần công ty cho chị họ.
Bọn họ đều có cổ phần của riêng mình, như vậy sẽ tận tâm tận lực hơn.
Nhưng anh quên mất một điều đó chính là ham muốn của con người chính là một cái hố sâu thẳm không thể lấp đầy.
Sâu không thấy đáy.
Tiền càng nhiều, lại càng cảm thấy không đủ.
Hơn nữa sự cám dỗ của thị trường vốn rất lớn, đôi khi một giao dịch ngầm có thể bằng lợi nhuận một năm của một công ty niêm yết trên thị trường. Đứng trước cám dỗ như vậy con người nhất định sẽ nổi lòng tham.
Bùi Ninh mở máy tính ra, lại có thông báo đến, xem sau cô hỏi Diệp Tây Thành: “Quyết định lần này của công ty là ý của ai vậy?”
Diệp Tây Thành: “Tất cả hội đồng quản trị.”
Dừng một chút, Bùi Ninh hỏi: “Về sau anh rể vẫn có thể ở lại tập đoàn Hoa Ninh sao?”