Ngày Mai Vẫn Yêu Em - Mộng Tiêu Nhị - Chương 3: Không phải ăn cơm mà là ăn đinh, hại dạ dày.
- Metruyen
- Ngày Mai Vẫn Yêu Em - Mộng Tiêu Nhị
- Chương 3: Không phải ăn cơm mà là ăn đinh, hại dạ dày.
Dịch: Anh Đào🍒
Beta: Cá nhỏ🐳
Bùi Ninh đang phối áo sơ mi và âu phục cho Diệp Tây Thành, vì quá nhập tâm nên khi tiếng động mở cửa truyền đến làm cô giật mình, mơ hồ quay người lại, người bước vào cũng giống cô, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc.
Đây có lẽ là lần xuất hiện lôi thôi lếch thếch nhất của Diệp Tây Thành trước mắt cấp dưới, vạt áo sơ mi nhăn nhúm rơi ngoài quần, ba bốn cúc áo cởi ra, lộ ra một nửa ngực.
Bùi Ninh quay mặt đi chỗ khác, giả vờ bình tĩnh: “Tổng giám đốc Diệp.” Ánh mắt ra hiệu vào đống quần áo: “Tiệm giặt khô vừa mới đem đến.”
Diệp Tây Thành: “Ừ.” Sau đó lặng lẽ cài lại cúc áo vừa mới cởi ra.
Anh hiểu, có lẽ là thư ký đã giao phần công việc này cho cô, nếu không bằng với tính cách của mình cô sẽ không làm nhiều chuyện như vậy.
Bùi Ninh giả vờ tiếp tục phối quần áo như không có chuyện gì xảy ra, đem mấy bộ quần áo đã được phối tương xứng trong tay treo vào tủ quần áo.
Trên giường vẫn còn một bộ chưa phối xong, Diệp Tây Thành đi qua cầm lên, đúng lúc Bùi Ninh quay người, anh cầm quần áo đưa qua, khoảnh khắc này Bùi Ninh sinh ra ảo giác, giống như đang ở trong nhà, người vợ đang sắp xếp quần áo, người chồng đứng bên cạnh giúp đỡ.
Diệp Tây Thành mở cửa tủ bên cạnh, lấy ra một cái sơ mi mới và đi vào phòng tắm thay quần áo, nói với Bùi Ninh: “Gọi hai phần đồ ăn ngoài đi.” Quay người đi vào phòng tắm.
Bùi Ninh: “Được.” Ngừng một chút, cô đối diện với bóng lưng Diệp Tây Thành: “Anh muốn ăn gì?”
Bước chân của Diệp Tây Thành dừng lại, Bùi Ninh cũng có phản ứng, vừa rồi cô không theo thói quen gọi anh là tổng giám đốc Diệp, đây có lẽ là điều mà một trợ lý không nên làm.
Diệp Tây Thành đột nhiên thay đổi chủ ý, quay đầu nói: “Bỏ đi, ra ngoài ăn vậy.”
Bùi Ninh mở miệng, sau đó cái gì cũng không nói, gật đầu.
Quần áo đã được thu dọn xong, anh đã vào phòng tắm, cô xách túi ra ngoài đợi.
Bùi Ninh ngồi trên sô pha để phục hồi lại tinh thần, cô không nên vướng bận vào bất cứ tình cảm cá nhân nào, đây chỉ là một công việc có lương cao, Diệp Tây Thành là cấp trên của cô, cô chỉ cần làm tốt công việc của mình là được.
Cô nên làm tốt, không nên lấy lệ.
Cô không nên nói, giả vở như bị câm.
Bùi Ninh đặt túi xách xuống, đi rót cho Diệp Tây Thành một cốc nước ấm sau đó đặt lên bàn.
Tiếng gõ cửa lại vang lên, theo sau đó là giọng nói: “Tổng giám đốc Diệp.” Là giọng nói của đàn ông.
Vào thời gian này, có lẽ là trợ lý Vạn Đặc đến bàn giao công việc cho cô.
Bùi Ninh: “Đến đây.”
Văn phòng của Diệp Tây Thành phải quẹt thẻ mới có thể vào trong, cô vừa đáp vừa đi mở cửa.
Chưa đợi Bùi Ninh ra đến cửa, Vạn Đặc đã tự mình quẹt thẻ đi vào, anh ta nhận ra Bùi Ninh, nhưng chắc hẳn Bùi Ninh không có ấn tượng gì về anh.