Ngài Tổng Giám Đốc, Buổi Tối Gặp (H+) - Chương 28_1: Ba mươi sáu cách dỗ người!
“Tôi cho rằng cô đáp lại thì sẽ không tính là tôi cường hôn cô, đây chỉ có thể xem như tôi hôn cô.”
Tưởng Đình Kiệt lười biếng sửa lại cho cô.
Nghe vậy, Kỷ Ngôn Tâm lập tức nổi giận, phản bác nói: “Tôi đáp lại đó là bởi vì anh..”
Bởi vì anh dụ dỗ tôi.
Những lời này, Kỷ Ngôn Tâm vẫn chưa nói xong.
Nhưng cô không ngờ tới là nửa câu chưa nói của mình càng làm tăng thêm sự ái muội cho lời nói vừa rồi.
“Ừ, tôi biết cô đáp lại là vì tôi, ngoan lắm!”
Bỗng nhiên Tưởng Đình Kiệt bật cười, anh đưa tay sờ lên đầu Kỷ Ngôn Tâm xem như là khen thưởng.
Nhưng mà, Kỷ Ngôn Tâm thẹn quá thành giận nói: “Là do tôi sai lầm, tôi không nên đến tìm anh, càng không nên ngồi trên xe của anh.”
Trong lúc nói chuyện, đột nhiên cô xoay người muốn bước xuống xe.
Tưởng Đình Kiệt ôm lấy cô từ phía sau, nghiên người dán sát bên tai của cô, cười nhẹ nói: “Cô đang tức giận sao? Hay là xấu hổ vậy? Kỷ Ngôn Tâm, cô nói tôi không có thành ý, tôi đã cho cô nếm thử một chút ngon ngọt rồi.”
“Tôi không phải muốn nếm nước miếng của anh..”
“Vừa rồi không đủ ngọt sao?”
“…”
Kỷ Ngôn Tâm không có cách nào thoát khỏi cái ôm từ phía sau của Tưởng Đình Kiệt. Nên cô càng giận dữ hơn, trả lời: “Ngài Tưởng, tôi biết được anh hôn là một sự vinh hạnh, nhưng tôi không có phúc để nhận ân huệ này. Tôi chỉ muốn nói chuyện hợp tác với anh về việc để Bạch Ý Ca nhận phỏng vấn của tôi trong chương trình phát sóng Trực tiếp..”
“Công việc của Bạch Ý Ca đều do tôi quyết định”
“Vậy nên?”
“Nếu cô khiến cho tôi cảm thấy vui vẻ, tôi có thể để Bạch Ý Ca cởi quần áo ở trên chương trình phát sóng Trực tiếp.”
“Cởi! Quần! Áo!”
Bỗng nhiên Kỷ Ngôn Tâm mừng rỡ như điên mà trợn mắt.
Giờ phút này, Tưởng Đình Kiệt biết cô sẽ không muốn xuống xe chạy trốn nữa. Anh buông cánh tay của cô ra, dù bận vẫn ung dung nhìn cô rối rắm.
“Nhưng trước tiên cô phải dỗ tôi vui vẻ đã.”
“Điều này còn khó hơn so với việc tôi vừa đe dọa vừa dụ dỗ Bạch Ý Ca cởi quần áo ở chương trình phát sóng Trực tiếp đó!”
Cô châm chọc mỉa mai một câu.
Nhưng mà, Kỷ Ngôn Tâm vẫn giữ dáng vẻ mỉm cười trước sau như một.
Nghe được lời nói của cô, Tưởng Đình Kiệt nhẹ nhàng híp mắt như đang suy nghĩ, trả lời: “Dỗ tôi cũng không khó, nhưng phải xem cô muốn dỗ ở nơi nào thôi!”
“Dỗ anh còn phải phân nơi chốn sao?”
“Đương nhiên, dỗ ở trên giường là đơn giản và hiệu quả nhất, nếu không thì cô phải suy nghĩ nhiều biện pháp khác rồi!”