metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Novel Info

Nên Vợ Thành Chồng - Thời Câm - Chương 5

  1. Metruyen
  2. Nên Vợ Thành Chồng - Thời Câm
  3. Chương 5
Prev
Novel Info

Gọi người nào, còn có thể gọi người nào được cơ chứ?

Đáp cũng đã đáp rồi, giờ hỏi vấn đề này thì cũng chẳng còn ý nghĩa gì.

Khi đã chấp nhận cách gọi này, Đường Mộ Bạch cảm thấy cánh cửa chạm khắc màu đen ở nhà Lục Dĩ Ngưng trông giống như một cái chuồng chó khổng lồ, và bản thân anh cũng là một con chó cưng bị nhốt trong cái lồng này.

Đột nhiên cảm giác được có bóng người từ đối diện đi đến.

Đường Mộ Bạch nhìn chằm chằm người phía bên kia cánh cổng sắt vài giây, bị tiếng gọi này làm giận quá hóa cười một tiếng.

Ở đầu bên kia điện thoại, Lục Cảnh Hành không hiểu đầu đuôi thế nào, hết lần này tới lần khác hỏi những câu không nên hỏi: “Cái gì mà gọi người nào?”

Giọng cô không to, lại cách Đường Mộ Bạch vài mét, Lục Cảnh Hành không nghe được cũng là điều bình thường.

Đường Mộ Bạch thu tầm mắt, khóe miệng nhếch lên: “Không có gì.”

Lục Cảnh Hành: “Thấy Dĩ Ngưng không?”

Đường Mộ Bạch quay đầu liếc nhìn cô gái đối diện đang mặc một chiếc áo len dài màu gừng, cổ áo không cao, không thấp, trên cổ lộ ra một đoạn hết sức trắng nõn, tầm mắt dời xuống, hai chân quấn trong quần dài màu trắng mỏng manh, chân thẳng tắp, mắt cá chân lộ ra vài phân, nhỏ quá mức.

Cô hơi cúi đầu, không rõ mặt nhưng vành tai lại đỏ bừng.

Tám chín phần mười là bị tiếng chất vấn nửa cười nửa không vừa rồi của anh dọa sợ.

Đường mộ bạch “Ừ” một tiếng.

Lục Cảnh Hành nhắc nhở: “Nhớ thẻ USB đấy.”

“Tao không mắc bệnh Alzheimer, cúp đây.”

Từ trước đến nay, Đường Mộ Bạch luôn nói là làm, nói xong thì trực tiếp cúp điện thoại, anh xoay người, đi vài bước tới cửa, sau đó giơ tay lên, cong ngón tay khẽ ấn vào cửa, “Tiểu học muội.”

Trong phạm vi hơn mười mét chỉ có hai người bọn họ, hơn nữa cách xưng hô này quá rõ ràng, phản ứng của Lục Dĩ Ngưng cũng chưa chậm chạp đến mức như vậy, theo bản năng liền ngẩng đầu.

Cửa biệt thự không mở, bàn tay của người kia từ khe cửa duỗi tới.

Chiếc áo khoác anh mặc hôm nay vẫn là màu đen, dưới ống tay áo, cổ tay rất trắng, mạch máu màu xanh rất rõ ràng, hiển nhiên là anh muốn lấy thẻ USB của Lục Cảnh Hành.

Lục Dĩ Ngưng căn bản không suy nghĩ nhiều, tay phải đưa đồ đang cầm trong lòng bàn tay ra.

Cô khẩn trương quá mức, ngón tay vừa rồi nắm chặt lại, thời điểm buông ra, đầu ngón tay như có như không chạm nhẹ lòng bàn tay người nọ, chỉ có hai giây, cô chưa kịp rút tay về thì người nọ đã cầm USB bỏ vào túi.

Đường Mộ Bạch nhẹ nhàng nâng cằm cô lên: “Em vừa gọi anh là Tiểu Bạch à?”

Lục Dĩ Ngưng yên lặng mất mấy giây, mới đánh bạo “Ừ” một tiếng.

Đường Mộ Bạch không nghĩ tới cô sẽ thừa nhận, mặc dù không đủ dứt khoát nhưng vẫn nằm ngoài dự đoán của anh.

Prev
Novel Info

Bình luận cho chương "Chương 5"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz