Nàng Phi Điên Của Vương Gia Khát Máu - Chương 72: Di chuyển + bị lừa (2)
Ngưng nhi đến? Không phải gần tối hôm nay mới có thể đến sao? Sao có thể đến sớm như vậy? Chẳng lẽ bọn họ đi suốt đêm? Hay là gặp phải chuyện gì phiền toái?
Nghĩ đến đây, Hỏa Diễm nhanh chóng mặc quần áo, đến gần chậu nước đã sớm lạnh được đặt trong phòng từ đêm qua vóc nước rửa mặt, không để ý đến giờ đã là cuối thu đầu đông, trời đã bắt đầu lạnh!
Tất cả hạ nhân trong phủ Thành Chủ đều bị chấn động, đây là Thành Chủ đại nhân dù trời có sập xuống, mặt cũng không đổi sắc không hoang mang của bọn họ sao? Hôm qua vừa bước vào cửa liền vội vã phân phó bọn hắn chuẩn bị hôn lễ, còn phải dùng những thứ tốt nhất, xa hoa lộng lẫy nhất! Lúc ấy đã làm bọn họ chấn kinh rồi. Được rồi, rốt cuộc Thành Chủ đại nhân cũng muốn thành hôn rồi, đây là chuyện vui!
Nhưng chuyện hôm nay là sao? Đây cũng thay đổi quá lớn đi! Không phải chỉ là một chiếc xe ngựa thôi sao? Có cần thiết phải làm mất hình tượng thế không?
“Ôi trời!” Quản gia Lưu Kỳ vỗ ót một cái! Kêu lên một tiếng, “Nhất định là phu nhân tới!” Hắn sao lại hồ đồ như vậy, điều gì mới có thể khiến cho Thành Chủ nhà hắn thay đổi, tất nhiên là nữ tử mà Thành Chủ muốn thành thân rồi! Chỉ qua một đêm, hạ nhân trong phủ Thành Chủ đã xem Cổ Uyển Ngưng là phu nhân rồi! Rốt cuộc phủ Thành Chủ cũng có người quản lý rồi! Cuộc sống sau này của bọn hắn cũng nên thay đổi thôi? Đại lão gia rửa rau nấu cơm bọn hắn không phản đối, nhưng giặt quần áo thì thật không làm nổi!
Lúc Cổ Uyển Ngưng tỉnh lại, mở mắt ra thấy màn giường hoa văn Thải Điệp, phía dưới là giường êm ái, lại ngắm nhìn bốn phía, là một gian phòng ngủ được thiết kết hết sức tinh xảo tao nhã, mỗi chỗ bên trong đều được bày biện tỷ mỉ, từ đó có thể thấy được chủ nhân của gian phòng này là người dụng tâm cỡ nào!
Đúng rồi, nàng không phải là đang ở trong xe ngựa sao? Sao lại ở chỗ này?
Đang suy nghĩ, cửa được mở ra, ánh mắt trời chiếu vào phòng, càng làm cho căn phòng ấm áp này trở nên sáng hơn!
Một đôi giày màu trắng không nhiễm bụi trần, lúc này vạt áo màu trắng rũ xuống đến lưng bàn chân, mặt trên được thêu trúc xanh tao nhã lịch sự, đi lên nữa, trên tay người kia bưng một cái mâm, mùi thơm nồng đậm từ trong đó bay thẳng vào mũi nàng, làm cho nàng cảm thấy đói bụng. Cổ Uyển Ngưng sờ sờ bụng có chút xẹp vì đói của mình, theo chén đĩa trên mân nhìn lên trên, liền thấy được diện mạo của người tới, không phải Hỏa Diễm thì còn là ai được chứ?
Nhất thời, trên mặt chợt ửng đỏ lên, lập tức làm như nghĩ đến cái gì đó, tức giận nhìn chằm chằm cái chăn! Nàng dám khẳng định đây chính là phủ Thành Chủ ở thành Vô Hỏa! Mà mình sở dĩ ở đây nhất định là chuyện tốt mà nữ nhi bảo bối của nàng làm!
Hỏa Diễm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang tức giận của Cổ Uyển Ngưng, liền nở nụ cười, nàng vẫn giống như xưa, tính tình vẫn không hề thay đổi.
“Đói bụng không?” Nói xong liền đi đến chiếc bàn duy nhất trong phòng, cẩn thận để cái mâm trên tay xuống.
Lúc này Cổ Uyển Ngưng mới kịp phản ứng, hắn, sao hắn lại đến đây!