Nàng Phi Điên Của Vương Gia Khát Máu - Chương 56: Bữa trưa đặc biệt của Huyết Vương phủ
- Metruyen
- Nàng Phi Điên Của Vương Gia Khát Máu
- Chương 56: Bữa trưa đặc biệt của Huyết Vương phủ
Một bàn người trừ Cổ Nhược Phong và Phong Huyết Lân ra thì tất cả đều nhìn chằm chằm hai mươi mấy đĩa thức ăn. . . . . . Bên trong đúng là…
“Khụ. . . . . .” Tay trái của Mộ Dung Niệm Hàn nắm thành quyền, ghé vào khóe miệng, ho nhẹ một tiếng, tiếp theo ngẩng đầu vẻ mặt bình tĩnh nhìn Cổ Nhược Phong, “Ngươi xác định cái này, cái này chính là bữa trưa của chúng ta?”
Mười người khác cũng dùng ánh mắt hoài nghi bắn quét Cổ Nhược Phong, trong mắt đều là mong đợi: đây không phải là sự thật! Thức ăn của bọn họ vẫn còn ở phía sau
“Ngươi có thể lựa chọn. . . . . . Không ăn.” Cổ Nhược Phong mỉm cười nhìn Mộ Dung Niệm Hàn, nhưng đáy mắt lại xác định cho bọn họ biết: đây chính là bữa ăn trưa!
Tay cầm chiếc đũa của Huyền Băng run lẩy bẩy, gương mặt không dám tin, có phải nàng muốn chỉnh bọn hắn hay không?
Mặc dù nói bọn hắn tới Huyết Vương phủ để xem cuộc vui. . . . . . Không tốt lành gì, nhưng không phải bọn hắn cũng đã chuẩn bị hậu lễ sao?!
Có phải muốn cho cả đám bọn hắn ăn bữa trưa không bằng bữa trưa của hạ nhân hay không!
Chỉ thấy trên bàn chỉnh tề bày chừng hai mươi cái đĩa, toàn bộ đều là món ăn gia đình, nhưng nhìn thế nào, màu sắc này cũng. . . . . . Khụ khụ, rất là thô tháo.
Rau xào, củ cải xào, đậu hũ rang, khoai tây sợi xào. . . . . . Không có chút dầu mỡ nào. Được rồi, thỉnh thoảng còn có hai đĩa thịt ram mặn, vẫn là thịt mỡ chiếm đa số. . . . . .
Trong đó còn có hai món canh, một canh trứng cà chua, một canh đậu hủ rau xanh. . . . . . Phía trên nổi lơ lửng mấy thứ giống như váng dầu. . . . . .
Dù là Sở Dạ Minh luôn luôn băng lãnh như sương cũng nhíu mày giác, bị kích động quăng phất chiếc đũa rời đi
Khóe miệng Vũ Văn Thiên Hàm giật giật, được rồi, quả thật hắn không nên vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ nho nhỏ của mình, qua đây sớm như vậy để xem chủ tử đùa giỡn. . . . . . Đúng là, Vương phi này cũng quá bưu hãn rồi! Chủ tử tìm nữ nhân quả nhiên không tầm thường. . . . . .
Tròng mắt Hoa Huyễn Trúc bốc lửa, Cổ Nhược Phong này, cho là mình có mấy cân mấy lượng? Không phải dựa vào dung túng Mộ Dung Tô thôi sao?!
Không nói đến mọi người tới Huyết Vương phủ tặng không ít kỳ trân dị bảo, chỉ bằng thế lực phía sau, nhóm người này người nào không phải là thượng nhân! Đã khi nào nếm qua loại đồ ăn kém cỏi này?! Huống chi Cửu vương gia Hiên Viên vương triều cũng ở đây, nàng ta làm như vậy không phải là vứt bỏ thể diện của Mộ Dung Tô sao!
Vừa muốn đập bàn đứng lên, Cổ Nhược Phong lên tiếng trước ả ta một bước: “Bổn vương phi không biết các vị lại đột nhiên viếng thăm, chuẩn bị đồ ăn này có chút cẩu thả. Chỉ là, thường ngày Bổn vương phi và vương gia cũng dùng bữa như vậy, chắc hẳn mọi người sẽ không để ý bổn vương phi chuẩn bị bữa cơm không chu đáo chứ?”
Tuy là hỏi thăm, nhưng thần sắc trong mắt không phải như vậy, đơn giản chính là trần truồng khẳng định, áp chế không cho người khác cơ hội phản bác!