Nàng Phi Điên Của Vương Gia Khát Máu - Chương 16: Cổ Nhiễm Trần tới
Cổ Nhược Phong xuyên qua màn che thật mỏng nhìn ra phía ngoài, chẳng trách hôm nay chín chiếc du thuyền kia cũng tới đây, trong trí nhớ của Cổ Tiểu Tứ cũng chưa bao giờ thấy Vân Hồ Thập Thuyền tập họp đầy đủ như vậy, thậm chí rất nhiều thuyền vắng mặt ở lễ hội. Thì ra hôm nay có cục thịt béo Khinh Vũ cầm ở đây.
Không biết Cửu vương gia Hiên Viên Dật Vân này là người ở phương nào, lại dám một mình mang theo Khinh Vũ cầm tiến về phía Mộ Dung, nhưng can đảm này lại khiến cho Cổ Nhược Phong xem trọng một phần.
Bởi vì mười chiếc thuyền này làm thành nửa tròn, cho nên, Cổ Nhược Phong rất dễ dàng xác định chiếc thuyền kia là của Cổ gia, đậu lân cận thuyền của Trình gia và Trương gia, lại nhích tới gần chính giữa, có thể thấy được địa vị của Cổ gia. Thuyền này được mua trên danh nghĩa của Cổ Nhiễm Trần, không biết bên trong thuyền này còn có người nào khác.
Những người trên chín chiếc thuyền kia tự nhiên cũng nhìn thấy thuyền của Cổ Nhược Phong không có bất kỳ dấu hiệu gì của mười thuyền ở Vân Hồ. Mặc dù không có trắng trợn phái người tới đây hỏi thăm, nhưng cũng âm thầm quan sát.
Nghe thủ hạ báo lại, thuyền này là của Huyết vương. Nhưng hôm nay không phải đám cưới của Huyết Vương sao? Hơn nữa, Huyết Vương sao lại có tiền mua thuyền này! Chẳng lẽ thời gian qua Huyết Vương này chỉ giả bộ?! Nhưng bây giờ thân thể Mộ Dung Tô vẫn cường tráng, còn chưa tới lúc thoái vị, vậy tại sao hôm nay hắn lại bộc lộ ra ngoài? Là bởi vì cưới Cổ Nhược Phong?
Trong khoảng thời gian ngắn mọi người suy đoán nghi vấn, nội tâm bất an. Những người trên tám chiếc thuyền kia cũng đưa ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía thuyền của Cổ gia, Cổ Nhược Phong không phải là người của Cổ gia sao, thuyền của các ngươi cũng nên đi qua thuyền kia thăm dò một chút a!
Khinh Vũ cầm xuất hiện cũng không làm cho những người trên Vân Hồ Thập Thuyền rối loạn nhiều, dù sao Khinh Vũ cầm này đã mấy trăm năm không người nào có thể đánh vang lên, mình cũng muốn thử một chút, bất quá cũng biết khả năng không lớn, cửu vương gia Hiên Viên Dật Vân cũng không phải là một nửa người, hắn cũng không thể làm được chuyện đó thì tỷ lệ mình làm được gần như là bằng không. Chỉ cần không có người nào có thể đánh vang lên, thì cầm này đối với bọn họ chỉ là thưởng thức tác phẩm nghệ thuật thôi. Những người trên chín thuyền người nào không phải là người thông minh tuyệt đỉnh, điểm này nếu cũng không nghĩ ra được thì đúng là uổng phí sống nhiều năm như vậy!
Khinh Vũ cầm, nếu có thể lấy được thì tốt, không lấy được, vậy cũng sẽ không cưỡng cầu.
Lễ hội Vân Hồ hôm nay rất là náo nhiệt, không nói trước trung tâm Vân Hồ đèn đuốc rực rỡ, thuyền bè vây lượn, ngay cả bờ hồ cũng đứng đầy người, những người vừa rồi không có thuyền cũng mướn thuyền đến, đứng vây quanh Vân Hồ một vòng, dù sao Vân Hồ cũng không lớn lắm, hơn nữa võ đài dựng trên thuyền ở ngay tại trung tâm hồ, dựng rất cao, ở đây vẫn có thể nhìn thấy một chút phong cảnh. Không xa chính là một chiếc xe ngựa tinh xảo hoa lệ! Có thể thấy được hôm nay người tới Vân Hồ nhiều đến cỡ nào!
Giờ Dậu qua không lâu, màn đêm đã phủ xuống. Tiếng ồn ào ở Vân Hồ càng thêm vang dội!
Cổ Nhược Phong sờ sờ cái bụng có chút dẹp, đói bụng, ngẩng đầu nhìn về phía Huyết Vương, chắc hẳn hắn cũng đói bụng, cơm trưa đã ăn từ lâu, hiện tại đã qua giờ cơm tối, mặc dù trước đó có lấp vào bụng dưa và trái cây, nhưng bây giờ cũng đói như thường.