Nàng Phi Điên Của Vương Gia Khát Máu - Chương 14: Nếu còn sống
Hỏa hoạn, trong nháy mắt ập đến, bốn phía trung quanh người toàn khói, gần như không cho người trong khách điếm có thời gian để phản ứng!
Chỉ trong nháy mắt, căn phòng Mộ Lam đang ở cũng bị hỏa hoạn bao vây. Ngọn lửa lan lên xà nhà, che kín nóc phòng, hơn nữa không gian nơi này không lớn, hình như là hạ quyết tâm muốn vây khốn Mộ Lam ở bên trong!
Mộ Lam nhìn tứ phía, lối ra duy nhất là từ cửa sổ nhảy ra ngoài! Đây là gian phòng ở lầu hai, từ cửa sổ nhảy ra ngoài, đối với Mộ Lam mà nói cũng không có gì khó khăn, với công lực của nàng, có thể nói là dễ dàng!
Nghĩ đến đây, Mộ Lam liền khoác bọc quần áo duy nhất nàng mang ra ngoài từ phủ thành chủ, buộc lại dây cẩn thận, bên trong này là những hồi ức của nàng và Nam Phong. Tuy Nam Phong lừa gạt nàng, phản bội nàng, nhưng những hồi ức đẹp và chân thật của bọn họ. Nàng cũng không nỡ vứt bỏ.
Mở cửa sổ, bởi vì sát đường, ở xa hành lang, nên lửa còn chưa cháy đến nơi này. Mộ Lam nhìn xuống dưới, không nghĩ tới gả cho Nam Phong ba năm, ba năm qua nàng đều sống cuộc sống của tiểu thư khuê các, cho tới giờ đều quy củ, vậy mà giờ lại phải đi ra bằng cửa sổ. Nghĩ đến, nếu Nam lão phu nhân biết mình nhảy ra từ cứa sổ mà nói, không biết sẽ nổi giận thế nào, nói mình làm tổn hại đến hình tượng của Nam phủ?
Chỉ là… Bây giờ không có bất kỳ quan hệ nào với Nam phủ, Mộ Lam nàng, đã rời khỏi Nam phủ, hoặc là nói, bọn họ đuổi nàng ra ngoài.
Mộ Lam nàng là đại tiểu thư Mộ gia, trong giang hồ vẫn còn có chút địa vị! Trước có thể dễ dàng tha thứ cho Nam lão phu nhân bởi vì mình yêu Nam Phong, mà giờ Nam Phong đã phản bội, vậy nàng cần gì phải cúi đầu, phải chịu cái tội nhàm chán này sống quá ngày?
Nàng vốn là người giang hồ, một lòng hướng về tự do! Cầm được thì cũng buông được!
Đối với Nam Phong, cho dù nàng không muốn, cũng chỉ có thể buông xuống.
Nhớ tới lời mẫu thân nói trước khi mình xuất giá, Mộ Lam liền lắc đầu cười khổ, thật là chuẩn xác. Từ xưa đến nay môn đăng hộ đối không phải không có nguyên nhân. Hai người không môn đăng hộ đối, trong cuộc sống sẽ gặp rất nhiều khó khăn… Giống như nàng và Nam lão phu nhân… Ý nghĩ đã ăn sâu vào tận gốc rễ, ai cũng không thể thuyết phục được.
Hít một hơi, Mộ Lam chuẩn bị nhảy xuống, nhưng mà…
Toàn thân vô lực!
Đây là chuyện gì?!
Mộ Lam kinh ngạc mở lớn hai mắt, nhìn chằm chằm hai chân mình, mềm nhũn không có khí lực…
Tình hình này… Mê dược!
Trong khói có mê dược!
Lửa cháy càng ngày càng lớn, Mộ Lam muốn leo ra ngoài cửa sổ cũng không có sức…
Nhìn ngọn lửa màu đỏ bao trùm toàn bộ không gian, từ từ cắn nuốt sàn nhà, giống như đang cười nhạo nàng không biết tự lượng sức mình!
Khóe miệng Mộ Lam nở một nụ cười trào phúng, xem ra trận hỏa hoạn này đã được mưu tính từ trước…
Nàng không phải người ngu, Thủy nhi theo bên người nhiều năm như vậy, người hiểu rõ Thủy nhi nhất không phải là Nam lão phu nhân, mà là Mộ Lam nàng!