Nắng Cuối Đường - Phần 9
Chương 9
Nhã bỏ điện thoại xuống bàn, mệt mỏi ngồi dựa ra ghế. Chuyến bay của khách bị hoãn nên sẽ đến trễ, khách hẹn lại cô sáng mai sẽ xem sảnh hội nghị sớm.
Nhìn đồng hồ cũng hơn bảy giờ, phòng kế toán cũng chỉ còn lại một chị đang làm sổ sách. Nhã nghĩ đến việc tối nay người trực sự kiện là anh Thịnh, cô ngán ngẩm không muốn lên sảnh để kiểm tra. Cô nhắn tin lên nhóm chat thông báo với đội sự kiện rằng tối nay khách không đến kịp nên nhờ mọi người sáng mai mở đèn sớm trước tám giờ.
Nhã tắt máy tính, xách giỏ ra về.
Lúc đang lấy xe đạp, Nhã tình cờ chạm mặt với Thịnh, hắn nhìn cô cười cười rồi vòng sang đứng trước đầu xe đạp của của cô.
“Ăn tối chưa em gái, đi ăn không?”
Nhã không cười, lách đầu xe qua một bên “Em ăn rồi, về trước đây.” Nhã cố ý đẩy xe đạp cách hắn một đoạn an toàn.
Thịnh ở phía sau vẫn dán chặt mắt vào lưng Nhã, cô có cảm giác như có người dựa sau lưng mình, từng đốt xương sốt lạnh dần lên.
Ra khỏi cổng nhân viên, Nhã nhận được tin nhắn của Đăng gửi đến, cô không mở ra xem, cất điện thoại vào và đạp xe về.
Vừa rẽ phải khỏi cổng, Nhã bắt gặp Alvin nửa ngồi nửa đứng dựa vào xe của anh, nghiêng đầu nhìn cô, điệu cười nhếch môi gian tà.
Nhã muốn chạy ra đường lớn thì phải chạy ngang qua anh, cô mỉm cười thân thiện dừng lại một chút xã giao.
“Tưởng anh về từ lâu rồi chứ.”
“Ừ, đợi người.” Alvin hất mặt hướng vào trong khách sạn, Nhã nhớ đến cô gái hoạt bát tầng 35, cô nổi da gà.
Nhắc người người xuất hiện, cô em gái mặt trái xoan xinh đẹp đang nhanh chân chạy từ cổng bảo vệ hướng về phía hai người.
Nhã gật đầu chào tạm biệt Alvin rồi lập tức đạp phanh xe lướt đi trong gió.
Linh chạy đến, chụp cánh tay Alvin rồi thở hổn hển.
“Đã nói anh không cần đợi mà, làm em hấp tấp bàn giao ca.”
“Có ai hối em đâu.”
Linh nhoẻn miệng cười ngọt ngào, dợm người muốn ôm cổ Alvin thì anh đứng thẳng người lên, lấy nón đưa cho cô “Anh chở em về, tối nay anh bận không ăn tối với em.”
Linh bĩu môi phụng phịu, người bạn trai này của cô có những suy nghĩ và hành động cô không theo kịp. Có những hôm cô dựng định rủ anh về nhà xem phim hoặc đi ăn tối lãng mạn, thì giống như anh đọc trước được dự định của cô, anh sẽ nói anh bận việc và không cho cô có lựa chọn khác. Cuối tuần cô muốn được giống những cặp đôi khác, hẹn hò bên bãi biển, cùng nhau tắm biển hoặc thuê khu nghỉ dưỡng để thư giãn hai ngày một đêm thì y như rằng mười lần, hết chín lần anh nói anh tăng ca. Cô giận dỗi anh đủ chín lần thì cũng xuống nước hết chín lần làm hòa trước. Anh không năn nỉ ỉ ôi, anh chỉ nhắn tin giải thích sự tình và rất thành thực nói mong cô hiểu cho. Hoặc giữa giờ làm anh sẽ tiện thể ghé lên tầng 35 hỏi cô hôm nay đứng trực khách có mệt không, nếu hết giận anh rồi thì anh sẽ chờ cô tan ca. Người ta nói cô lụy anh, cô thừa nhận. Có người yêu đẹp trai, tinh tế, lại còn chiều chuộng thì hỏi sao cô không mê cho được. Đồng nghiệp trong khách sạn cũng để ý anh, tin đồn anh cặp kè người này người kia, cô cũng nghe được, và cô cũng là một trong những tin đồn đó, thì có sao, thực tế từ lúc hai người quen nhau ít ra trước mặt cô anh chưa từng tỏ ra thất thố hay làm gì vượt quá giới hạn. Anh vui vẻ hòa đồng nhiều với phái nữ nhưng cũng giữ khoảng cách chừng mực. Cô tin anh vậy là đủ rồi.