Nắng Cuối Đường - Phần 2
Nhã đeo tai nghe vào, cố gắng hoàn thành bản hợp đồng để gửi cho khách. Vị khách người nước ngoài lần này có vẻ vô cùng kỹ tính và Nhã cũng có chút cảm giác người đó hơi khó chịu. Từ cách nói chuyện qua điện thoại đến cách viết mail, câu nào cũng đành hanh đanh thép. Tuổi nghề của Nhã trong ngành tương đối mới, nói thẳng ra chỉ hơn người đồng nghiệp ngồi kế bên sáu tháng nên trong suốt quá trình thương thảo với khách hàng đều có sếp Toàn đứng đằng sau trau chuốt câu chữ để hạn chế mắc sai sót. Trước mỗi lần gửi mail đi, anh Toàn đều nhắc cô phải đọc đi đọc lại ít nhất ba lần, mà ba lần Nhã đọc đều ba lần phải điều chỉnh.
Lúc xong xuôi hết nhìn đồng hồ cũng hơn sáu giờ, chợt nhớ đến cuộc hẹn với chị Mai, Nhã quay sang nhìn Alvin.
Alvin đang vuốt keo, chải tóc.
Nhã kín đáo liếc một cái rồi hỏi:
“Anh nhắn chị Mai mấy giờ ăn tối đó? Sáng em có gọi nhà hàng giữ bàn ở cửa sổ lớn cho mình rồi.”
“Thong thả đi, em xong hết việc chưa?” Alvin vẫn đang vuốt tóc cho thẳng thớm nề nếp.
“Việc có bao giờ hết đâu, vừa gửi đi cái hợp đồng cho bà Ely bên Sing rồi. Mong là kỳ này suôn sẻ không bị trả về sửa nữa.” Nhã lục lọi trong giỏ xách lấy ra chiếc gương cầm tay, soi mặt mũi phờ phạc của mình một hồi rồi lấy son quẹt lên môi.
“Tối nay hai đứa hẹn khách hả?” Anh Toàn đứng dậy đóng máy tính lại, dọn dẹp bàn làm việc.
“Dạ có hẹn với chị Mai bên A.T đó anh.” Alvin quay người lại cười đáp “Mời chị ấy thử món mới ở nhà hàng, để xem ngày mốt có chịu đặt thêm một bữa ăn cho đoàn không.”
Anh Toàn cười cười gật gù, nói Alvin ráng chớp thời cơ đi, tháng này số còn thiếu nhiều lắm.
“Chị Mai đó, mấy năm đầu làm việc với anh còn mắng anh như sáo cơ. Sau này tới Nhã cũng bị mấy lần thì phải.”
“Đúng rồi anh, nhớ hồi đầu em có báo giá nhầm một lần cho chị ấy, chị ấy còn suýt làm lớn lên, đợt đó xong em sợ đến già luôn.” Nhã gác tay lên thành ghế quay lại nói chuyện với anh Toàn.
“Hời mỗi anh thôi đấy anh Alvin, ráng mà đu bám khách. Gà đẻ trứng vàng của mình đó.” Anh Toản vừa nói vừa cởi áo vest ra treo lên cây quần áo gần đó. “Thôi anh về trước, hai đứa enjoy.”
Nhã quay sang nhìn Alvin vẫn chưa xong với mái tóc cứng ngắt của anh. Cô thở hắt ra:
“Nè xong chưa, gần sáu giờ rưỡi rồi.”
“Thì chị Mai cũng nhắn anh hẹn sáu giờ rưỡi mà, em gấp làm gì, có phải đi nhà hàng nào xa đâu, tầng 35 ngay trên nóc mình mà.”
“Cũng phải lên xem xét thế nào chứ.”
“Em cứ gấp rút xoắn lên để làm gì, một bữa ăn tối thôi. Relax đi.”
“Anh hay quá, lúc nào cũng relax. Anh ngồi đó tiếp đi, em đi trước.” Nói xong Nhã đứng dậy khoác áo vest vào, phủi cho thẳng thớm, cô soi gương ngắm mặt mũi mình một lượt rồi mới bước ra ngoài.
Alvin phía sau lật đật quăng đồ đạc trên bàn gọi với theo
“Nè, giỡn xíu mà giận nữa hả. Chờ anh với.”