Nắng Cuối Đường - Phần 14
Khu vực sảnh chờ VIP,
Cô nhân viên mặc đồng phục linen màu xanh da trời đặt hai ly nước xuống một cách lịch sự, gương mặt vẫn luôn giữ nụ cười hiếu khách thân thiện.
“Thưa bà Claire, villa của bà đã sẵn sàng. Xin phép bà cho chúng tôi đưa hành lý về villa trước. Bác tổng quản lý đã đặt bàn vào lúc 11:30 ở nhà hàng Azure, xe điện sẽ có mặt trước năm phút để đón bà.”
Người phụ nữ đội nón vành rộng, tháo mắt kiếng đen xuống mỉm cười nói cám ơn. Ngồi kế bên bà là một cô gái Á Đông vô cùng xinh đẹp, mái tóc đen được búi gọn gàng, mặc một chiếc váy ôm gọn cơ thể.Cô đặt máy tính bảng xuống bàn, đôi môi đỏ mọng màu son nở nụ cười tươi tắn. Cô đứng lên kéo hai vali hành lý đưa qua cho nhân viên resort.
Sau khi chỉ còn lại hai người trong sảnh chờ, cô gái ngồi lại vị trí cũ, mở máy tính bảng và bắt đầu báo cáo công việc.
“Mia, dời lại lịch bay về Hong Kong, ở lại thêm một tuần nữa.”
“Dạ vâng thưa cô.”
“Con có muốn theo cô về Hong Kong luôn hay không?”
“Nếu việc ở đây chưa ổn định thì con ở lại sắp xếp cho xong rồi về sau cũng được ạ”
Bà Claire gật đầu, tay vẫn đang lướt điện thoại xem báo cáo.
“Vậy cũng tốt, tìm hiểu thêm về thị phần du lịch ở thành phố này, dự án kia tạm thời con cứ theo hỗ trợ Victor, sau khi động thổ xây dựng cô sẽ trực tiếp quản lý.”
Mia ngoan ngoãn gật đầu, đột nhiên cô nhớ đến một chuyện
“Anh Victor bay đi thành phố H tìm nguyên liệu cho spa hai ngày nữa mới về, đưa cô về phòng xong con sẽ ra dự án, hôm nay có hẹn với người bên khách sạn N để trao đổi thêm về tiệc động thổ.”
Tay đang lướt điện thoại dừng lại chốc lát, bà Claire nghĩ ngợi một lúc rồi nói:
“Sắp xếp ăn tối với Như bên khách sạn N.”
Mia ghi nhận thông tin vào máy tính bảng, chần chừ một lát cô lên tiếng hỏi:
“Vậy còn…”
Bà Claire ngẩng lên nhìn cô, cô cụp mắt không nói tiếp.
“Khách sạn N, chắc chắn phải thương lượng xong trong năm nay.”
“Dạ.”
Khách sạn N, tầng 35.
Thấy người đi lên lấy bánh là Nhã, vẻ mặt Linh tràn trề thất vọng. Cô cười cho có lệ, lấy bánh mì bỏ vào túi giấy đưa cho Nhã. Nhã đặt bánh kem tặng khách bên quầy rồi tìm bút ký nhận hóa đơn.
Linh chần chừ một lúc mới nhỏ giọng hỏi:
“Anh Alvin mấy hôm nay bận lắm hả chị?”
Nhã nghĩ đến hai hôm rồi gần mười giờ đêm Alvin vẫn còn trả lời email thì gật đầu xác nhận:
“Đúng rồi, sắp vào mùa đông khách nè.”
Nhã đương nhiên không để ý mất mát lan dần khắp gương mặt trái xoan xinh đẹp.
“Cám ơn Linh nhé, chị đi đây.”