Nắng Cuối Đường - Phần 12
Alvin vừa đi vừa cầm điện thoại nhắn tin. Anh thấy đầu bên kia cứ chậm chạp gõ tin nhắn mãi vẫn không gửi, anh đành gửi thêm một tin nữa. Vậy mà bên kia chỉ trả lời bằng một ký hiệu cười với mấy chữ cám ơn.
Alvin định gửi thêm tin nhắn và ký hiệu đáp lại thì thấy Linh nhắn tin hỏi anh có lên tầng 35 không để cô pha sẵn cho anh ly cà phê, anh bấm vào tên Linh để trả lời cô, anh nói sắp tới anh có vài việc cá nhân cần làm nên sẽ không có nhiều thời gian cho cô. Sau đó anh có thấy Linh gửi lại từng đoạn tin nhắn dài, nhưng Alvin còn một sớ email phải giải quyết, cái nào quan trọng thì mình ưu tiên trước.
Alvin có một đoàn gần ba trăm khách ngay trước giai đoạn đoàn của bà Ely, anh đang làm việc với trưởng đoàn để quyết định thực đơn và triển khai các dịch vụ khác cho đoàn. Do các tính chất khác nhau của những buổi hội nghị, trưởng đoàn có yêu cầu phải thay đổi cách bố trí bàn ghế ngay sau cuộc họp để họ ăn tối, sau đó sắp xếp lại giống như ban đầu. Alvin có tư vấn rằng như vậy bên khách sạn phải cần tối thiểu hai tiếng để làm và sẽ khó đảm bảo kịp tiến độ tiệc tối nếu hội nghị kết thúc trễ. Sau một hồi thương lượng, trưởng đoàn đồng ý trả thêm chi phí sắp xếp bàn ghế và yêu cầu phải làm đúng như lịch trình của họ. Alvin vào phòng trong xin ý kiến anh Toàn và cô Sarah, được hai người đồng ý Alvin mới thoả thuận với khách.
Lúc anh nhắn tin lên nhóm để báo thông tin cho đội sự kiện, Thịnh lập tức nhảy vào nói không đồng ý cách làm như vậy và bên Thịnh sẽ không hỗ trợ.
Alvin thấy tin nhắn gửi đến, cười khẩy, đang đi nghỉ dưỡng mà vẫn nhiệt tình làm việc quá. Anh không phản hồi thêm chỉ nhắn lại một tin nhắn
“Chờ mọi người đi về rồi sẽ trao đổi trực tiếp.”
“Có trao đổi thêm thì đội sự kiện cũng không làm được. Cảm ơn.”
Thịnh vẫn cố chấp
Alvin nhìn tin nhắn lắc đầu “cấu hình lỗi mà nhân cách còn tồi.” Anh không thèm chấp nhất với loại người này.
Trước khi tắt màn hình điện thoại, Alvin kéo xem người buổi sáng gửi mấy chữ cảm ơn sáo rỗng kia có đang hoạt động không.
“Trực tuyến từ ba tiếng trước.”
Chắc đang dầm mưa tham gia hoạt động ngoài trời rồi. Alvin nghĩ.
Tối nay, anh có hẹn hai người bạn đi ăn, hôm nay họ cũng trả phòng ở resort F và dọn về căn hộ của Alvin ở. Lần này họ đến thành phố D là vì dự án khu nghỉ dưỡng sạch mà Alvin từng nói với Nhã, trước tiên khảo sát thị trường để đánh giá tiềm năng phát triển, còn dự án có thành hiện thực hay không, phải chờ xem dự đoán tổng quan lợi nhuận mà phía bên kia thu lại. Alvin chợt nghĩ đến người nọ, một vốn bốn lời, còn lại chẳng quan trọng.
Anh nhếch mép cười, quan trọng hay không hiện giờ vẫn chưa nói được.
Tập trung trả lời xong các email khách hàng của mình, Alvin kiểm tra đến các email của Nhã, xem có thông tin nào khách đang cần phản hồi gấp không thì anh hỗ trợ cho cô. Tuy rằng Nhã ít khi trực tiếp nhờ vả anh, đa phần anh nhờ cô là nhiều nhưng đối với anh có qua phải có lại. Alvin với tay lấy điện thoại, nhắn cho Nhã một tin báo rằng anh sẽ phụ cô trả lời thư của khách nên cô cần gì cứ nhắn anh.