Nắng Cuối Đường - Phần 10
Chương 10
Ngày 20, tốp đầu tiên lên xe đi du lịch nghỉ dưỡng tại chỗ, năm nay phòng nhân sự khách sạn lựa chọn khách sạn F để tổ chức cho nhân viên lưu trú một đêm. Ban đầu chi phí vượt ngưỡng dự trù nhưng nghe phong phanh đâu đó tập đoàn M.R đưa thêm mức tài trợ cho khách sạn để nhân viên có thể trải nghiệm tiêu chuẩn phục vụ từ khu nghỉ dưỡng hàng đầu thành phố D.
Đương nhiên hệ lụy sau đó là những tin đồn đoán, tập đoàn M.R sắp mua lại khách sạn N.
Nhã ngồi một mình trong văn phòng, vừa ăn vặt vừa làm việc. Bình thường có Alvin anh rất khó chịu khi cô ăn vặt trong giờ làm nhất là những món như bánh tráng chấm. Tranh thủ hôm nay không có đồng nghiệp cô với Nhã tụ tập ăn uống.
Hoàn đem máy tính ra ngồi chỗ của Alvin, buôn dưa lê với Nhã.
“Bàn của Alvin sạch sẽ nhỉ, không bù với bàn của Nhã, đồ đạc quá trời.”
“Còn chưa biết cái tính tình đồng bóng ưa sạch sẽ của Alvin sao.”
“Sáng nay lên chào khách trên tầng 35, nghe mấy đứa nhà hàng nói là em Linh chuẩn bị được lên chức, tổ trưởng nhà hàng, tụi nó còn nói đúng là năm nở hoa, công việc thuận lợi, tình duyên hanh thông. Nói nhỏ nghe nè, hình như Alvin không phải giàu bình thường đâu mà siêu giàu, nghe đâu tối nay book hẳn chiếc du thuyền ở cái bến trong resort tổ chức sinh nhật cho người yêu.”
Nhã quay sang trợn mắt “Ông ấy có tiền thì mình cũng biết, nhưng chơi trội thế hả?”
“Em Linh đấy từ ngày quen Alvin xong quần áo hàng hiệu đầy người, cả ngày vui vẻ nhịn không được mà cứ anh Alvin của mình, anh Alvin nói thế này thế kia.” Hoàn nhỏ giọng “Mà sao nhìn ông Alvin này cứ gian gian như nào í, có khi nào lừa gạt phụ nữ không?”
Nhã ghé người sang “Phải không, lừa gạt như nào?”
“Thôi mệt Nhã quá, mình đang hỏi Nhã mà, Nhã ngồi kế bên Alvin mấy tháng nay, cũng là người tương tác với ông ấy nhiều nhất trong phòng tụi mình, không nhìn ra gì sao?”
Nhã nghĩ ngợi một lúc rồi lắc đầu “Bình thường chỉ trao đổi trong công việc thôi.”
Hoàn gõ máy tính được vài chữ rồi tiếp tục “À, ngày mốt đến lượt tụi mình đi, Đăng biết rồi đúng không?”
Nhã gật đầu, đúng như đã hứa với Đăng, hôm đăng ký lịch đi xong cô nhắn tin thông báo cho cậu biết.
“Hôm 22 là sinh nhật Đăng đó, nó có nói với Nhã chưa?”
Nhã quay sang lắc đầu nguầy nguậy. Hoàn thở dài ngao ngán cô bạn đồng nghiệp của mình.
“Vậy thôi để mình chuẩn bị quà sinh nhật, Đăng thích gì vậy?” Nhã hỏi
Hoàn nheo mắt, mím môi cười nhìn Nhã một lúc lâu. Nhã chớp chớp mắt hiểu ra xong chửi Hoàn khùng.
“Đùa chứ, nó suốt ngày hết đi làm rồi đi tập gym, người yêu còn không có, con người khô khan như thế chắc cũng không có sở thích gì độc lạ.”
“Mua áo thun được không?” Nhã nhớ ở chỗ làm cũ đến sinh nhật của đồng nghiệp nam mọi người thường góp lại mua áo thun loại đắt tiền hoặc vớ.