Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ - Sơ Vẩn Giang Hồ - Chương 96+97+98+99+100
CHƯƠNG 96. Hai xe chạm vào nhau
Lúc nhận được thư luật sư, mặt Bách Lý Hãn Mạc không hề có cảm xúc, Trương Lam Hà nhảy nhót tưng bừng, Vũ Khánh Cương hùng hùng hổ hổ, Hứa Tư Văn thì lại nhìn đồ vật trong tay, vẻ mặt phức tạp, đến cùng, Trang Sĩ Nhân là nghĩ như thế nào vậy?
Rõ ràng y mới là người bị hại, cố tình người hành hung còn bày ra bộ dạng không buông tha người ta, thế giới này có phải là trắng đen điên đảo không?
“Chuẩn bị một chút đi, chính hắn nhảy xuống, không phải là ai đẩy hắn vào hố cả.” Hứa Tư Văn thu hồi tâm tư, tiếp đó, trò hay lập tức bắt đầu.
Quả thật là trò hay.
Trang Sĩ Nhân là qua rồi mới biết con cáo già Ada kia đã làm chuyện ngu xuẩn gì, lúc gã tìm tới Alice, Alice vừa vặn mua sắm trở về, xoát không ít tiền mua một đống đồ lớn để hả giận, lúc này tâm tình mới tốt hơn chút.
Lúc nhìn thấy Trang Sĩ Nhân, lập tức cầm một cái cà vạt khoa tay múa chân trên người Trang Sĩ Nhân: “Darling, xem cái cà vạt có xứng hay không?”
Trang Sĩ Nhân không có tâm tình diễn kịch với cô ta, một phen gạt Alice ra liền hỏi cô ta: “Ba em sao lại khởi tố Hứa Tư Văn?”
“Anh có ý gì?” Alice vừa nghe liền ăn dấm chua: “Ba ba em làm thế nào anh quản được sao? Thế nào? Khởi tố tiểu tình nhân của anh anh liền đau lòng à? Chớ quên, anh là vị hôn phu của Alice em, không phải là kẻ nào đó tùy tùy tiện tiện cùng người khác cấu kết làm bậy anh có biết không?”
“Em nói nhăng cuội gì đấy?” Trang Sĩ Nhân nhức đầu không thôi, trước đây cảm thấy Alice đơn thuần dễ dụ liền dễ dàng nắm giữ, hiện tại lại cảm thấy nữ nhân này thật là không có đầu óc, ăn dấm chua bậy bạ cũng không nhìn một chút xem là lúc nào.
“Tôi nói bậy á?” Alice tựa như nổi điên cào Trang Sĩ Nhân: “Họ Trang, anh vỗ vỗ lương tâm xem, mấy năm qua tôi đối với anh thế nào? Còn anh thế nào? Cùng người khác ám muội đến ám muội đi, tôi coi như anh có mị lực thôi, dù sao thì chỉ là nhóm tiểu hồ ly tinh đó tự cam chịu thấp hèn dính lên thôi, cũng không trách anh được, nhưng anh thì sao? Đến một phen liền trực tiếp tìm tiểu tình nhân mối tình đầu ha! Cái gì luận văn cái gì mô-đun mẹ nó đều là mấy thứ gạt người đi?…”
Alice vốn là không có giáo dưỡng gì, lại bị Ada sủng đến tận trời, tự cho là thiên tiên hạ phàm, Trang Sĩ Nhân lại là một tiểu tử nghèo không tiền không bối cảnh, cô ta có thể coi trọng gã đã là đốt nhang thơm rồi, lại dám cùng với cô ta chơi trò bắt cá nhiều tay hả?
Trang Sĩ Nhân một bên trốn tránh Alice cào một bên la lên với cô ta: “Em có thể đừng làm rộn không? Đã lúc nào rồi mà em còn ăn bậy dấm chua!” “Tôi ăn bậy dấm chua á? Trang Sĩ Nhân! Anh nói rõ cho tôi đi!” Alice càng quậy càng mạnh hơn, tự cho mình là Tần Hương Liên*, tư thế nhất định phải cùng Trang Sĩ Nhân liều mạng.
*Tần Hương Liên: nhân vật trong vụ án Trần Thế Mỹ trong giai thoại xử án của Bao Công. Trần Thế Mỹ là một thư sinh nghèo khó, kết hôn với Tần Hương Liên và có hai đứa con. Tần Hương Liên dốc sức làm lụng cho Trần Thế Mỹ ăn học. Sau khi Trần Thế Mỹ đỗ Trạng nguyên liền ruồng bỏ vợ con, kết hôn với công chúa.
Trang Sĩ Nhân cũng là người bình thường, ngoại trừ đầu óc sử dụng tốt một chút, từ tính kế cho đến gài bẫy, còn trên thể lực thật sự không phải quá tốt, chỉ chốc lát sau liền bị Alice náo động đến thở hồng hộc, nói cũng không nói ra được.
Hai người náo loạn xong tan rã trong không vui.
Trang Sĩ Nhân tức đến choáng đầu, trở về một ngày cũng không làm sao xả bớt được, nhưng lúc đi tìm Ada, vẫn phải cần có Alice ở đó, ít nhất có người có thể giúp đỡ chút.
Lại nghĩ đến cảnh náo động ngày hôm nay, thực sự là mất mặt mất hứng!
Nhưng mà không thể cứ kéo như vậy, thời gian không chờ người đâu!
Trang Sĩ Nhân còn không biết, sau khi Alice náo động với gã, gã thì đi thẳng một mạch, nhưng cơn tức của Alice còn chưa tiêu xuống được!
Rõ ràng hai người ân ái, cố tình ở giữa lại có một nam hồ ly tinh!
Cô ta đem cỗ oán khí này đổ lên người Hứa Tư Văn.
Bởi vì lấy được độc quyền toàn cầu, chính là khác biệt với chỉ xin độc quyền, cái nhận được là bảo vệ toàn cầu, hết thảy người tham dự đều cao hứng muốn điên rồi, Bách Lý Hãn Mạc cùng Vũ Khánh Cương nhất trí quyết định dẫn người đi ăn mừng nho nhỏ trước một phen.
Trực tiếp xác định ở hội thiện phường lầu Lan Châu nổi danh nhất Lan Châu, hội trường theo hình thức đình viện có thể chứa đựng một ngàn người, một trận náo nhiệt, có điều biết sau đó còn có chuyện khác phải bận rộn, cho nên rất khắc chế không uống bao nhiêu, hẹn nhau chờ tất cả giải quyết xong, lại để cho mọi người sảng khoái một hồi.
Sau khi kết thúc, Vũ Khánh Cương đi lái xe, Hứa Tư Văn thì lại cùng các đồng nghiệp tạm biệt, đứng bên đèn đường dưới màn đêm chờ Vũ Khánh Cương, thuận tiện nhìn cảnh đêm bên ngoài có chút sững sờ, y thật sự không nghĩ tới còn có một ngày thực hiện được lý tưởng, Trang Sĩ Nhân lại thật sự nhảy vào trong hố của mình…
“Hứa Tư Văn?”
“Hả?” Hứa Tư Văn quay đầu, liền thấy trong chiếc xe dừng lại bên cạnh, Alice bước xuống, lông mày nhíu lại, tại sao là cô ta? “Ngải tiểu thư, chào cô.” Cho dù trong lòng không biết có bao nhiêu chán ghét nữ nhân này, nhưng lúc ở bên ngoài, Hứa Tư Văn thế nào cũng phải có lễ phép một chút, không thì y liền rơi xuống hạ bậc.
Alice vừa thấy Hứa Tư Văn không nói gì, cho rằng không có gì để nói, càng cảm thấy mình đúng, người này chính là nam hồ ly tinh!
“Két!” Vũ Khánh Cương lái xe tới, đôi mắt bốc lên ánh sáng nhìn Alice, lúc còn ở xa một chút, hắn không nghĩ nhiều, nhưng mà sau khi tới gần phát hiện là Alice, lúc đó liền phòng bị. “Văn Văn, lên xe, chúng ta nên về rồi.” Mở cửa xe trước tiên nhét vợ lên xe rồi hẵng nói, bà lão này dám lên mặt với hắn xem hắn làm sao thu thập cô ta!
Mặc dù nói trai hiền không cùng nữ đấu, tuy nhiên phải nhìn xem là dạng nữ gì, gặp phải Alice như vậy, lập tức động thủ không giải thích.
Hứa Tư Văn cũng không muốn cùng một cô gái nhỏ dây dưa không rõ trên đường cái, đặc biệt là như Alice vừa nhìn chính là một người nhỏ xinh, càn quấy, điêu ngoa mạnh mẽ… Nói trắng ra là chính là một người đàn bà chanh chua!
Nhanh chóng lên xe, giục Vũ Khánh Cương: “Chúng ta đi thôi, đỡ phải ồn ào với cô ta.” “Được!” Vũ Khánh Cương quay xe đi ra ngoài, bởi vì ở bãi đậu xe của lầu Lan Châu, vào lúc này chính là thời gian ăn khuya, xe nhiều, Vũ Khánh Cương lái cũng không nhanh.