Một Đời Hận, Một Kiếp Yêu [ Freenbecky Ver ] - Chương 19: Em quen con gái hay con trai ?
- TOP Truyện
- Một Đời Hận, Một Kiếp Yêu [ Freenbecky Ver ]
- Chương 19: Em quen con gái hay con trai ?
Sáng ngày hôm đó, khi Nàng vào công ty thì không thấy bóng dáng quen thuộc của Kath đứng ở thang máy đợi nàng như mọi hôm nữa. Dù có chút thắc mắc nhưng nàng vẫn đi thẳng vào chỗ ngồi của mình, mở máy tính lên, định làm nốt cái báo cáo còn dang dở ngày hôm qua.
Luca từ xa xa đi lại gần chỗ của Nàng, cười cười rồi nói với Nàng:
“Chúc mừng em có đơn hàng đầu tiên nha, tối nay team mình có hẹn đi ăn uống á, em đi luôn nha. Tầm khoảng tám giờ rưỡi tối địa chỉ chị sẽ gửi lên team có gì không biết cứ hỏi chị.” -Luca thông báo xong rồi đi mất hút, Becky chưa kịp trả lời gì đã không thấy bóng dáng chị ta đâu nữa.
Tầm vài phút sau, Kath bước vào phòng, vẻ mặt trông mệt mỏi. Nàng thắc mắc tại sao cậu ấy lại đi trễ nhưng không hỏi mà chỉ chú ý vào màn hình máy tính của mình.
Nhìn thấy Nàng , Kath lập tức lấy lại tinh thần, cậu ấy cười khì rồi hỏi:
“Chị Luca nói với cậu chưa?”
Tay cậu ấy cố tình quàng qua vai Nàng, mặt kê sát mặt mà hỏi thân thiết. Nàng vừa đẩy tay Kath , vừa tránh xa cậu ấy ra, trả lời nhanh:
“Rồi, chị Luca mới nói xong là cậu vào đó.”
“Vậy tối nay tớ đón cậu nhé.” Kath nhìn nàng mặt gian gian, tỏ vẻ mong đợi nàng đồng ý.
“Thôi, tớ tự đi xe được rồi mà, tại cũng gần nhà tớ nữa.”
Becky ngại ngùng từ chối. Nhưng Kath vẫn kiên trì: “Không sao đâu mà, chị Luca đi với trưởng phòng, chị Lin thì có chồng chỉ đưa rước, cậu đi với tớ đi cho tiện.”
Nàng cũng cảm thấy như vậy sẽ có chút tiện hơn, nên suy nghĩ một chút rồi đồng ý ngay.
“Vậy chiều nay bảy giờ bốn mươi tớ vào đón cậu nhé.” – Kath hồ hởi, vui vẻ, thiếu điều muốn nhảy cẩn lên mà ăn mừng, vội vã hẹn giờ với nàng, dường như sợ nàng đổi ý.
Beck không nói gì chỉ gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Kath chạy nhanh về chỗ của mình, bật máy tính lên và bắt đầu công việc, cậu ấy không nói gì nữa nhưng miệng vẫn cười ngoác đến tận mang tai.
Chiều hôm đó, do hoàn thành sớm công việc nên chị Pin quyết định cho cả team được về sớm mà chuẩn bị, không quên nhắc nhở mọi người nhớ đến đúng giờ hẹn.
Khi Nàng chạy về tới nhà, nhớ ra chưa nói với Freen cuộc hẹn tối nay. Nàng định gọi cho chị nhưng vì chưa tới năm giờ nên lại thôi, Freen vẫn còn đang ở công ty làm mà. Nàng nghĩ thầm rồi lấy điện thoại ra nhắn tin cho chị:
“Tối nay em với đồng nghiệp đi ăn nên chắc về hơi trễ đó nha chị, tầm tám giờ em mới đi lận.”
Cô trả lời lại ngay sau một phút:
“Ừ, nhưng em nhớ về sớm đó, uống ít thôi. Biết chưa?”
“Dạ, em biết rồi mà, chiều đi làm về nhớ gọi điện cho em đó, tối chị cứ ngủ trước không cần đợi em về đâu.”
“Chị biết rồi, chị làm đã. Tối gọi cho em sau nha.”
Tối hôm đó, nàng vừa nói chuyện với Cô xong là đi thay đồ ngay, vì cũng gần đến giờ hẹn với Kath rồi.
Đắn đo một lúc, Becky quyết định chọn cho mình một bộ váy liền thân chiếc eo màu vàng nhạt, đôi giày cũng vàng nốt. Váy ngắn trên đầu gối một xíu, khoe ra đôi chân dài miên man không một tì vết của nàng.
Chỉ trang điểm nhẹ qua loa một chút, rồi đứng ngắm ngía mình trong gương, nàng cảm thấy rất hài lòng với bộ dạng này nha.
Cô gái trong gương thật sự rất đáng yêu, chiếc váy bồng bềnh ôm lấy dáng người thon thả. Làn da trắng dường như trong suốt, mi dài cong vút, đôi môi nhỏ chúm chím. Cặp mắt đen láy, lấp lánh như mấy vì sao dưới bầu trời đêm, dễ dàng hút hồn người đối diện.
Nếu Freen có một vẻ đẹp mạnh mẽ, lạnh lùng, tình cảm thể hiện đôi lúc hơi vụng về nhưng rất chân thành thì vẻ đẹp phi giới tính, cực ngầu mà tràn đầy ấm áp chắc chắn là của Pin.
Ngoài ra vẻ đẹp khá mạnh mẽ, nhưng đầy ôn nhu của tomboy Kath cũng thật đặc biệt.
Nàng không có được những vẻ đẹp đó, chỉ là nàng rất khả ái, cực kì đáng yêu. Bên ngoài dường như rất mong manh, nhưng sâu bên trong là một cô gái khá mạnh mẽ.
Nàng chính là kiểu con gái mà luôn được mọi người che chở, muốn bảo bọc, dành lấy mà làm của riêng.
Chỉ là… chỉ là Nàng thật sự không muốn như vậy. Nàng có thể tự lo cho bản thân mình, nàng mạnh mẽ hơn suy nghĩ của mọi người rất nhiều.
Ngắm ngía mình hồi lâu rồi chỉnh lại tóc tai các thứ cho hoàn hảo, quên mất cả thời gian. Đến khi nghe tiếng chuông điện thoại reo Nàng mới giật mình mà biết Kath đang đứng đợi mình ở dưới nhà.
Vốn dĩ nàng muốn xuống sớm để đợi cậu ấy vì nàng không thích cho người ta phải đợi mình. Nhưng xem ra, phải cho Kath đợi một lúc rồi đây.
Becky vội mở tủ đồ, vớ đại một cái túi xách nhỏ, bỏ điện thoại và tiền vào trong rồi nhanh chóng ra ngoài, loay hoay khóa cửa, bấm thang máy, sốt ruột nhìn nó đang rề rà chạy xuống từng tầng.
Cuối cùng thang máy cũng đến, Nàng nhanh chóng vào trong và đi xuống dưới nhà.
” Becky, tớ đứng đây nè.”- Kath đang đứng gần một cây cao, khá sum xuê gần đó, bị khuất bởi chiếc ô tô nên Nàng không nhìn thấy. Cậu ấy thấy nàng mà vui vẻ vẫy tay kịch liệt.
Không biết phải trùng hợp hay không, mà Kath hôm nay lại mặc một chiếc áo sơ mi vàng nhạt, màu tương tự như chiếc váy của Nàng đang mặc.
“Hi hi, hôm nay cậu xinh ghê đó, mà trùng hợp quá ha, tụi mình đang mặc đồ đôi hả.”- Cậu ấy toa toét cười, mắt híp lại thành một đường. Cô bạn có vẻ rất vui vì điều này thì phải.
“Nè đừng đùa nữa, đi thôi.”
Nàng xem giờ trên điện thoại rồi hối Kath đi mau vì cũng gần tám giờ rồi.
“Cậu gấp gáp gì chứ, từ từ rồi đi cũng được mà. Muốn ở bên cạnh cậu lâu hơn, nên từ từ cũng được, không vội đâu.”
Becky hơi khó chịu, nàng nhăn nhó:
“Đừng giỡn vậy nữa mà Kath, tớ giận thật đó.”
Kath nhún vai tỏ vẻ không quan tâm, rồi cậu ấy lấy mũ bảo hiểm đội lên cho Nàng, cài quay cho tươm tất, xong xuôi cậu ấy mới leo lên xe, quay lại với tay kéo nàng lên yên phía sau.
Khi cả hai đến quán ăn, tìm được bàn của mấy chị rồi, thì thấy mọi người cũng đã đến đông đủ. Luca đang vẫy tay với họ, chị cười cười khi Nàng đi lại gần:
“Nè hai đứa mặc đồ đôi hả? Phát triển nhanh đến vậy rồi sao?”
Nàng chỉ cười không nói gì, còn Kat thì vui ra mặt.
Pin mặt lạnh tanh, có chút bực bội, nói với Nàng :
“Em qua đây ngồi với chị nè, để Kath ngồi với chị Lin được rồi.
Nàng nghe lời chị trưởng phòng, định bước qua bên kia thì Kath nắm tay nàng kéo giật lại, cậu ấy nhìn chị với một ánh mắt thách thức, có vẻ thù địch:
“Để cậu ấy ngồi đây đi chị, qua bên đó làm gì?”
Pin cũng nắm tay còn lại của nàng kéo về phía chị. Nàng cảm giác cổ tay mình đau buốt, Becky giật mạnh rút cả hai tay về, bắt cho mình một cái ghế khác rồi ngồi ở đầu bàn, chính giữa hai con người kia.
Pin và Kath đã thôi nhìn nhau chằm chằm, cùng ngồi xuống. Gương mặt Luca vặn vẹo, có vẻ không vui. Môi bặm lại, răng cắn chặt môi dường như sắp bật máu. Tức tối liếc xéo Nàng kín đáo một cái sắc lẻm.
“Mấy chị gọi vài món rồi, em với Kath gì thì gọi thêm nhé!”
Nàng dạ một tiếng nhỏ rồi đẩy menu qua cho Kath gọi, nàng chỉ lơ đểnh ngồi nhìn xung quanh. Tay xoa xoa cổ tay bị kéo đau đã hằn lên vết đỏ.
“Đưa tay chị xem nào.”
Pin đã kịp thấy vết đỏ hằn trên cái cổ tay trắng nõn nà, cô đau lòng mà cầm lấy, nhẹ nhàng xoa xoa, cảm giác rất tội lỗi, chính cô đã gây ra chuyện tốt này còn gì.
Becky ngại ngùng, không quen đụng chạm như vậy mà rụt tay về, rụt rè lên tiếng:
“Em không sao đâu, tay bị đỏ một chút thôi, rồi hết ạ.”
Vừa lúc đó phục vụ quán đã đem vài món ăn lên và một kết bia Tiger bạc, nàng cũng vì thế mà đỡ ngại ngùng hơn. Cả nhóm bắt đầu ăn uống, cùng nhau trò chuyện về công ty, về đủ thứ chuyện linh tinh.
Pin và Kath đang gắp đồ ăn liên tục vào bát của nàng , nàng vẫn im lặng ăn mà không lên tiếng.
Nàng đang chăm chỉ mà làm tốt công việc “dũng sĩ diệt mồi” của mình trong khi mọi người đang cười nói vui vẻ thì Luca bỗng dưng hỏi Nàng một câu chẳng liên quan gì:
“Em có người yêu chưa Becky?”
Nghe thấy có người hỏi mình, Nàng ngẩng đầu lên nhìn. Cảm giác hơi khó chịu khi lại nghe câu hỏi như vậy, nàng trả lời giọng không mấy vui vẻ:
“Dạ rồi ạ.”- Luca cười cười, mặt Pin thoáng qua vẻ khó chịu. Hừm.. Hình như là chị có vẻ mất hứng, không vui lắm thì phải. Nhưng tại sao chứ?
Có vẻ Pin không muốn tiếp tục xoáy sâu vào chuyện này nhưng Luca vẫn không chịu buông tha, vẫn tiếp tục hỏi:
“Không phải em quen với Kath chứ hả? Hay người yêu em là con trai mà, đúng không Becky?”
Nàng cực kì khó chịu, không hiểu sao chị ấy lại hỏi về vấn đề này? Chị Lin và Pin đã dừng ăn, nhìn Nàng chằm chằm dường như cũng tò mò.
Nàng lúng túng không biết trả lời làm sao thì Kath đã lên tiếng nói đỡ cho nàng :
“Cậu ấy quen ai là chuyện của cậu ấy, sao chị lại hỏi kì cục vậy?”- Luca cười phớ lớ, nói rằng chị ta không có ý gì, chỉ là chọc ghẹo chơi thôi mà, có gì mà căng.
Sau đó, mọi người lại ăn uống bình thường nhưng không khí có vẻ chùng xuống, không mấy vui vẻ như trước.
TBC